MUỐN NÁO HÔN, TÔI DẪN HỌ HÀNG NÁO HỶ SỰ THÀNH TANG SỰ - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-04 06:43:19
Lượt xem: 179

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

định bước tới ngăn thì chợt tiếng hét thất thanh.

 

Một gã phù rể kìm , lao thẳng một cô gái. Miệng thì giả vờ “Anh giúp em một tay”, nhưng bàn tay bẩn thỉu thò váy cô .

 

Bạn gái hoảng hốt lao kéo, nhưng sức con gái đọ nổi gã mập như con heo nái .

 

Ngay lập tức, cả bọn phù rể nhao nhao ùa đám phù dâu, định giở trò.

 

Chỉ trong chớp mắt, gã tóc dài quỳ sụp xuống đất, ôm hạ bộ tru tréo — vì tung một cú đá hiểm hóc.

 

Tên mập cũng thoát. túm tóc , thúc mạnh cùi chỏ sườn. Nhân lúc đau đớn buông tay, quăng như quẳng bao rác.

 

Không khí trong sảnh lập tức đông cứng.

 

Các cô gái run rẩy rút góc tường, bạn gái vòng tay che chắn mặt chị, thì thầm an ủi.

 

Mặt chú rể trắng bệch, run rẩy chỉ thẳng :

“Anh là ai mà dám tới đây quậy phá hôn sự nhà ?!”

 

kịp đáp thì chị gằn giọng:

“Là em rể !”

 

Cả chị run lên, như thể dồn nén uất ức bao lâu nay, trút thẳng :

“Chẳng hứa với chúng ? Các còn coi lời hứa cái gì nữa?”

 

Một giọng từ đám đông the thé chêm :

“Ghê gớm nhỉ, con dâu bước chân qua cửa dám vênh váo mắng cả nhà chồng!”

 

Nghe , sắc mặt chú rể sầm xuống.

Vốn dĩ gương mặt dữ tợn, giờ từng nếp nhăn như hằn thêm vẻ độc ác.

 

Tên MC khốn kiếp vội tiếp lời, giọng ngọt xớt mà mỉa mai:

“Dì , con dâu dì dữ dằn quá, thể nào cũng quản chặt Thành Tài. Chỉ sợ đến lúc nó về thăm dì nữa… Tội cho dì, một nuôi Thành Tài học hành thành tài, giờ dâng cho khác quản.”

 

Tên tóc dài lập tức hùa theo:

“Đám cưới mà chẳng náo nhiệt thì còn gì gọi là cưới! Đây là truyền thống tổ tiên để . Cháu thấy con dâu vui, mà là xem thường chúng quê mùa nên mới thế thôi.”

 

“Truyền thống cái con mày!”

 

Lần hiếm hoi trong đời, chị bật tiếng c.h.ử.i thề, đôi mắt long lên:

“Từ bao giờ phong tục cưới hỏi của Trung Hoa thêm cái trò bỉ ổi sàm sỡ phụ nữ thế hả?”

 

Chị chỉ thẳng tay đám :

“Đừng tưởng trong đầu bọn mày đang nghĩ cái gì, một lũ cầm thú!”

 

Đám lưu manh lập tức gào lên c.h.ử.i bậy, tiếng hò hét dơ bẩn vang khắp sảnh.

 

“Đủ !”

 

Mẹ chú rể gầm lên.

“Ngày vui mà cãi vã cái gì?!”

 

Đám đông im bặt. Bà sang trừng mắt chị , đôi lông mày nhíu chặt thành hình chữ 川.

 

“Cô , còn dáng cô dâu ? Ngày cưới mà cãi tay đôi với khách, sợ thiên hạ rụng răng ?”

 

Chị đáp , giọng nghẹn mà vẫn kiên quyết:

“Cũng xem bọn họ những trò gì! Con cố nhịn, nhưng chuyện nhịn nổi?”

 

“Không nhịn nổi? Sao đây thấy cô nóng nảy như ?”

 

gằn từng chữ, nước bọt b.ắ.n tung tóe.

“Con gái thành phố đúng là khác, giàu chảnh. Thế ai cơm nước giặt giũ, hầu hạ cho con trai đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muon-nao-hon-toi-dan-ho-hang-nao-hy-su-thanh-tang-su/2.html.]

 

“Đám cưới nhà nào mà chẳng đùa giỡn một chút? Cả làng , đám nào chả thế! Chỉ loại tiểu thư thành phố mới cao, đến một câu đùa cũng coi như nhục nhã.”

 

chịu nổi, chen :

“Đùa giỡn? Đã động tay động chân , còn gọi là đùa ?”

 

lập tức đẩy mạnh , giọng chát chúa:

“Ở đây phần của chắc? Một thằng ranh con, dám hỗn với lớn!”

 

Chị choáng váng, ôm n.g.ự.c phịch xuống ghế, chỉ thẳng rể:

“Triệu Thành Tài, ! Anh thấy hành động kinh tởm ?”

 

Anh lén liếc , vợ, cứng họng một lời.

 

“Nói ! Anh câm ?” Chị lay mạnh tay .

“Nói chứ!”

 

đấy, .” Mẹ nhạt, giọng lạnh như băng.

“Muốn giúp vợ lên mặt dạy dỗ chồng ?”

 

Cuối cùng, Triệu Thành Tài rụt rè lên tiếng:

“Mẹ, con… con sẽ chuyện đó .”

 

Tên MC bồi thêm, nham hiểm:

“Ờ thì bây giờ , nhưng về chắc dì ạ. Dì coi, mới cưới mà sợ vợ thế .”

 

Tên tóc dài cũng phụ họa:

đấy, đàn ông mà để vợ cưỡi đầu thì gì nữa! Không chút khí phách nam nhi nào cả.”

 

Câu như lửa đổ thêm dầu. Mẹ nghiến răng, chỉ thẳng mặt chị :

“Mày con trai tao lời mày, chống tao ?”

 

Anh rể cuống quýt lắc đầu.

 

“Lúc nhỏ dạy mày thế nào? Đàn ông kiên cường, tự lập! Vậy mà bây giờ thành thằng sợ vợ, còn mặt mũi nào ngẩng lên nữa?”

 

Dứt lời, gạt tay chị , cúi đầu xin :

“Bình thường cô thế … Mẹ , hôm nay là ngày vui, đừng chấp gì.”

 

“Chấp cái gì mà chấp!” Bà già quát:

“Nó định luật với tao đấy! Hôm nay mà mày dạy, thì nó cưỡi đầu cưỡi cổ mày luôn!”

 

nghiến răng:

 

“Động thủ ! Tát cho nó một cái, cho nó ai là chủ trong nhà !”

 

Chị sững sờ, ngẩng lên chồng, chua chát:

“Anh… định đ.á.n.h em thật ?”

 

“Đánh !” MC hét lớn.

“Đàn ông mà sợ vợ thì còn mặt mũi gì nữa?”

 

Tên tóc dài cũng gào theo:

“Học nhiều để gì, để thành thằng nhát c.h.ế.t ?”

 

“Động thủ !” – bà già gào lên, giọng rít chói tai, cả như phát cuồng.

“Đây là vợ mày, mày sợ cái gì? Mau động thủ !”

 

Trong mắt Triệu Thành Tài thoáng lóe lên tia hung hãn. định lao đến ngăn thì quá muộn.

 

“Chát!”

 

Loading...