Chương 8
 
Từ Hoàng Ninh Thiên biến thành Ninh Manh.
 
Vì tiền, nhà họ Ninh đối xử với  coi như cũng  tệ, ít nhất là  bề mặt là thế.
 
Đàm Kính Bạch gắp cho  một miếng thức ăn:
 
“Ăn của em . Chuyện  lớn, bớt lo .”
 
 giận, liền dẫm mạnh chân   bàn.
 
Cái đồ giả ngoại, tiếng Trung thì  dở ẹc.
 
 và bạn bè rõ ràng cùng tuổi cơ mà!
 
Hoa Nam gật đầu:
 
“Thôi, dù   bây giờ cũng là một trong các ông bà chủ của . Nô tài  cam nguyện vì  mà  nước sôi lửa bỏng.”
 
Hứa Thuyền liếc :
 
“Cậu đúng là vẫn như xưa… ngốc nghếch”
 
Bữa cơm hôm đó khiến  tức đến bốc hỏa.
 
Năm , bốn  bụng  như tổ ong vò vẽ.
 
Chỉ   là lòng  thẳng thắn.
 
Mệt thật.
 
Ninh phu nhân đến thăm biệt thự tổ của nhà họ Đàm.
 
Bác Trần vẫn như thường lệ  tiếp.
 
Ninh phu nhân khẩn cầu bác  nương tay.
 
Bác Trần xua tay:
 
“ nào  quản chuyện công ty.”
 
Bà    sang cầu xin , mong  khuyên nhà họ Đàm, họ Tạ, họ Hứa đừng tiếp tục nhắm  Ninh gia nữa.
 
Cổ phiếu nhà họ Ninh liên tục rớt giá, sản phẩm thì dính phốt liên .
 
Ninh Ngạo suy sụp, lạnh nhạt với cả vị hôn thê.
 
Ninh ba thì đưa ba đứa con riêng về, cho chúng tiếp cận dự án trong công ty.
 
 cắn miếng bánh ngọt bác Trần   xong,  bộ vô tội:
 
“Ừm, bọn họ    gì ?”
 
Ninh phu nhân lập tức vỡ phòng tuyến.
 
Bà  nguyền rủa,   y như    mất của : Suốt ngày giả vờ, yếu đuối, trắng trong như sen.
 
Bác Trần thẳng thừng ngắt lời:
 
“Mắng thêm câu nữa thì biến  ngoài. Chính bà cũng chẳng  hạng   gì .”
 
Ninh phu nhân liền dồn tức giận sang bác Trần, đôi bên đấu khẩu kịch liệt.
 
“Bà chỉ là  may thôi! Sinh   ở nhà giàu, bằng  bà nghĩ   thể sống thong dong  ?”
 
Qua cuộc khẩu chiến đó,  mới xâu chuỗi   mối ân oán của thế hệ .
 
Mẹ ruột  vốn là đứa trẻ mồ côi,  nhà họ Ninh nhận nuôi.
 
Bà nhỏ hơn ba Ninh vài tuổi.
 
Ninh phu nhân và ba Ninh quen  từ thời đại học.
 
Mà bà  vốn là “chim phượng hoàng bay  từ núi rừng”.
 
Khi đó, bà  đang hẹn hò với ba Ninh, nhưng  bà nội Ninh kịch liệt phản đối.
 
Người bà nội Ninh  nhận  con dâu chính là  .
 
Để tránh điều tiếng,   chọn  học xa, đến tận Hồng Kông.
 
Bà và ba Ninh chỉ  tình  em,  hơn  kém.
 
 Ninh phu nhân hiện tại   nghĩ thế.
 
Trong mắt bà ,   là kẻ    lưng, khiến bà    cửa hào môn.
 
Ngay cả khi     bạn trai, kết hôn, bà  vẫn ôm hận trong lòng.
 
Nếu   di chúc của ông nội , bà  tuyệt đối sẽ  chấp nhận cho Ninh gia đưa  về.
 
Cả nửa đời thiếu thốn, nên bà  coi tiền như mạng.
 
Cũng thật thiệt thòi cho bà , vì tiền mà  tỏ  đối xử  với  suốt bao năm.
 
Nếu   vì chuyện tình cảm của Ninh Ngạo,  lẽ  sẽ chẳng bao giờ thấy rõ bà  hận  thế nào.
 
Bà   đem hết hận thù dành cho  , chuyển hết sang  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/muu-ke-thuong-vi-cua-ban-trai-tam-co/chuong-8.html.]
Bà  đặc biệt ưu ái Thẩm Thư Vận.
 
Trong cô , bà  thấy  hình bóng của chính .
 
 đáng tiếc,  đời  sẽ   Ninh phu nhân thứ hai.
 
Ngày xưa, tình yêu giữa bà và ba Ninh vốn là đôi bên tự nguyện.
 
Còn tình yêu của Thẩm Thư Vận,  bắt đầu từ toan tính.
 
Sau khi cắn một miếng lớn từ nhà họ Ninh, Đàm Kính Bạch cầu hôn .
 
Giữa biển hoa hồng,  quỳ một gối, đưa  cả xấp hợp đồng.
 
Dưới sự chứng kiến của đội ngũ luật sư,  ký giấy từ bỏ  bộ phần di sản ông nội  để , phần vốn chỉ  hiệu lực  khi kết hôn, giờ trở thành tài sản riêng của .
 
Anh còn chuyển tất cả tài sản  tên , trừ cổ phần, sang , coi như tài sản  hôn nhân.
 
Còn phần cổ phần thì liên quan đến hội đồng quản trị,  đợi  và   đăng ký kết hôn mới  thể chuyển nhượng.
 
“Ninh Ninh, giờ  tay trắng . Em  thể bỏ…”
 
 vội bịt miệng  :
 
“Em chịu trách nhiệm, em đồng ý.”
 
Chỉ sợ  uống nhiều quá  bắt đầu  sai thành ngữ.
 
Lễ đính hôn diễn  trong cảnh hỗn loạn như thế.
 
Một tháng , Ninh gia gửi thiệp mời cưới.
 
Ninh Ngạo kết hôn, với vị hôn thê .
 
Hứa Thuyền kể rằng dạo  ba Ninh thường dẫn mấy đứa con riêng  cùng tham gia sự kiện thương mại.
 
Địa vị của Ninh Ngạo  chông chênh vô cùng.
 
Anh  buộc  dùng hôn nhân để đổi lấy sự chống lưng từ nhà vợ.
 
Ngày cưới, hiện trường náo loạn.
 
Thẩm Thư Vận bụng bầu to đến phá hôn lễ.
 
Lần đầu tiên,  Ninh lạnh mặt với cô .
 
Bà sai vệ sĩ lôi cô  .
 
Thẩm Thư Vận giãy giụa dữ dội, vệ sĩ sơ sẩy xô cô  ngã xuống đất.
 
Máu đỏ loang  .
 
Ninh Ngạo thản nhiên bảo  đưa cô   bệnh viện.
 
Hôn lễ vẫn tiếp tục.
 
Liên hôn thương mại, chỉ  lợi ích, chẳng  tình cảm.
 
Nhà gái thừa cơ ép nhà Ninh  ít điều khoản  lợi.
 
Đứa bé trong bụng Thẩm Thư Vận  giữ .
 
Mẹ Ninh  đó còn dùng đủ thủ đoạn để bôi nhọ cô .
 
Thẩm Thư Vận mất việc, biến mất  dấu vết.
 
Thấy , con  vốn dĩ ích kỷ như .
 
Ngày , nhà họ Ninh rõ ràng  cả gia đình Thẩm Thư Vận suýt hủy hoại , nhưng họ chẳng  gì.
 
Đến khi chính họ  dính líu, liền lập tức cắt đứt tiền đồ của cô .
 
Một năm  lễ đính hôn, Đàm Kính Bạch suốt ngày đòi danh phận.
 
Có lúc   ngón tay đeo trống trơn, than thở:
 
“Cảm giác như thiếu thiếu cái gì .”
 
Có khi  ấm ức:
 
“Ba mươi tuổi , mà đặt trong hậu cung thì coi như già cỗi lắm  đó.”
 
Lúc thì giở trò  nũng:
 
“Vợ ơi,   pháp luật bảo hộ,   an .”
 
Lúc  trơn miệng:
 
“Hoàng thượng, thần    thăng phẩm. Ngài thấy chức Hoàng hậu,  ?”
 
Một sáng trời trong nắng ,  đẩy   vẫn còn lười biếng  lì:
 
“Dậy ,  cục dân chính.”
 
Tấm sổ đỏ trong tay.
 
Đàm Kính Bạch liền đăng tin khắp mấy chục tài khoản mạng xã hội:
 
“Tại hạ  kết hôn, đường đường chính chính trở thành chính thất, từ nay đừng ai mơ tưởng nữa.”
 
_Hoàn_