Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:41:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tàu hỏa màu xanh lá cây chạy ầm ầm vào ga xe lửa thủ đô, ba Kiều cùng mọi người nhìn ba chữ “Ga thủ đô” to đùng ngoài cửa sổ, trong lòng vô cùng phấn khích.

Hành trình dài hai ngày không hề khiến họ mệt mỏi, từng người một, kể cả Kiều Nhị Ny nhỏ tuổi nhất đều vô cùng phấn khích.

“Mẹ ơi, chúng ta đến nơi rồi ạ?” Kiều Đại Ny dựa vào lòng Trương Thúy Hoa, ngẩng đầu hỏi.

“Đến rồi, đến rồi, lát nữa là gặp được cô con rồi.” Giọng Trương Thúy Hoa tràn đầy vui mừng, cố gắng ngóng cổ ra ngoài cửa sổ, dù bây giờ chẳng nhìn thấy gì.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ba Kiều bảo mọi người cầm chặt hành lý, trông chừng trẻ con, rồi theo dòng người xuống xe.

Lần này Kiều Trân Trân không đợi ở cửa ra ga mà mua vé vào sân ga, vì sợ ba Kiều và mọi người lần đầu đi xa, sợ có sơ suất gì.

Vì vậy, ba Kiều vừa xuống xe đã thấy con gái cưng cùng gia đình đón họ ở sân ga.

“Ba, mọi người vất vả rồi. Chúng ta đi ăn trước, rồi về nhà sau.” Kiều Trân Trân tiến lên đón lấy hành lý trong tay ba Kiều, nhiệt tình chào hỏi ba Kiều cùng mọi người.

“Trân Trân, thủ đô này rộng thật, chỉ riêng ga tàu này đã to bằng cả làng mình rồi.” Mẹ Kiều đi bên cạnh con gái, liên tục cảm thán.

“Người ở thủ đô này ăn mặc sang trọng thật, nhìn ai cũng giống như lãnh đạo ở thị trấn mình vậy.”

“Mới nãy con còn thấy mấy người nước ngoài tóc vàng, hình như cũng đi cùng chuyến tàu với chúng ta, da họ trắng quá, trông như ma vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-215.html.]

...

Mọi người nói chuyện rôm rả, ríu rít không ngớt.

Đến cửa ra ga, Kiều Trân Trân đưa họ đến một chiếc xe buýt nhỏ mới tinh. Đây là xe thương vụ của nhà máy ớt, một lần có thể chở 20 người. Kiều Trân Trân đặc biệt mượn để tiếp đón ba Kiều cùng mọi người, anh hai Giang còn cử cho cô một tài xế, trong thời gian ba Kiều ở Bắc Kinh sẽ chuyên chở họ.

Tài xế Lý nhìn thấy Kiều Trân Trân cùng mọi người đến, nhiệt tình giúp họ bê hành lý lên xe, miệng không ngừng chào đón.

“Ba, đây là anh Lý, mấy ngày nay sẽ chuyên chở chúng ta.” Kiều Trân Trân giới thiệu.

Ba Kiều vội tiến lên bắt tay, còn đưa cho anh Lý một bao thuốc, miệng nói: “Mấy ngày nay vất vả cậu rồi.”

Anh Lý thấy người nhà bà chủ thật khách sáo, nở nụ cười.

Lần đầu tiên ba mẹ lên thủ đô, Kiều Trân Trân đặc biệt sắp xếp cho họ ăn ở khách sạn quốc tế Ngoại Binh, có thể coi là tiêu chuẩn tiếp đón cao nhất.

Mẹ Kiều nghe vậy, vội nói: “Cái gì? Đi đến chỗ ở của bọn Tây à? Không đi đâu, về nhà ăn là được rồi. Nói thật, vừa rồi ở ga tàu nhìn thấy mấy đứa Tây đó, trong lòng tôi còn hơi sợ.”

“Mẹ ơi, đây là thủ đô của nước Hoa chúng ta, là địa bàn của mình. Muốn ăn ở đâu thì ăn, không có gì phải sợ.”

“Trước khi chúng ta đến đây đã nói rồi, mọi người đều nghe theo sự sắp xếp của em út. Nếu mẹ sợ thì đứng sau con, con sẽ bảo vệ mẹ.” Trong lòng anh ba Kiều vẫn rất muốn đến khách sạn quốc tế Ngoại Binh đó để mở mang tầm mắt nên vội vàng giúp trấn an mẹ Kiều.

Không chỉ anh ba Kiều muốn đi, những người khác cũng muốn đi. Trương Thúy Hoa còn thầm nhủ với bản thân, nhất định phải ghi nhớ thật kỹ những điều mình thấy trên đường đi, sau này về nhà còn có thể khoe khoang với mọi người.

Loading...