Kiều Trân Trân lập tức : “Cháu xin theo sắp xếp của tổ chức!” An là hết!
Thẩm Chấn Quốc thấy Kiều Trân Trân căng thẳng, an ủi cô: “Trân Trân, cháu đừng lo lắng quá, các bác chỉ đề phòng thôi, Samir chắc gì .”
“Cháu hiểu, cẩn thận vẫn hơn, cảm ơn tổ chức quan tâm đến cháu.”
Nói thật, Kiều lão và Thẩm lão nghĩ đến việc đưa cô về nước ngay lập tức, Kiều Trân Trân thấy cảm động.
Sau đó, Kiều Trân Trân lập tức đến khách sạn khác để với hai Giang, hỏi về chung với cô , dù ban đầu họ cũng cùng xuất cảnh.
Mấy ngày nay, hai Giang và vợ chồng Hoàng Tam tham gia bốn năm buổi hội hoặc tiệc rượu do Bộ Ngoại giao tổ chức. Ngoài việc uống rượu với một đám nước ngoài tóc vàng mắt xanh, thấy gì thú vị.
Chỉ Hoàng Tam ông gà bà vịt trò chuyện rôm rả với đối phương, chẳng quan tâm đối phương hiểu bao nhiêu.
Ban đầu hai Giang còn thấy khá mới mẻ nhưng vài , thấy chán nản, thà về nhà uống rượu Nhị Oa Đầu và ăn bánh bao còn hơn.
Vì , khi Kiều Trân Trân đến tìm về nước sớm, hai Giang lập tức về chung với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-393.html.]
Sau đó, hai Giang tin cho Hoàng Tam và Vương Mỹ Lệ, hai cũng hết hứng thú với Mỹ, nên định về chung.
Cuối cùng, Bộ Ngoại giao thuê một chiếc máy bay riêng cho nhóm Kiều Trân Trân, đãi ngộ cao hơn hẳn lúc đến.
Hoàng Tam còn liên tục là nhờ phúc của Kiều Trân Trân, Kiều Trân Trân bảo khi về mời cô ăn một bữa thịnh soạn. Bây giờ cô nhớ món thịt kho tàu và cơm trắng, những ngày ở nước Mỹ chỉ ăn đồ Tây khiến cô phát ngán.
Nhóm Kiều Trân Trân trải qua hơn hai mươi giờ bay, cuối cùng trở về vòng tay của Tổ quốc. Khi ngoài sân bay, họ vẫn lối riêng. Vương Mỹ Lệ và những khác mua nhiều hàng ngoại ở Mỹ, lối riêng tiết kiệm khá nhiều thời gian và rắc rối khi kiểm tra. Vì , Vương Mỹ Lệ ôm Kiều Trân Trân hôn .
Không chỉ Vương Mỹ Lệ mua nhiều đồ, hai Giang cũng mua nhiều. Vì trong thời gian ở Mỹ, ba họ hầu như đều cùng , mua sắm cũng . hai Giang nghĩ khó khăn lắm mới đến một , tất nhiên thấy thứ gì trong nước thì cũng mua.
Còn Kiều Trân Trân, theo Thẩm Chấn Quốc phiên dịch thì cũng Khâu Viễn Sơn mượn giúp đỡ. Cô vốn nhiều thời gian rảnh, chỉ một buổi chiều duy nhất gặp Daniel, để bàn về hợp tác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì , cô vất vả xuất ngoại một chuyến, nhưng thời gian riêng tư ít đến đáng thương, chẳng mua thứ gì , nghĩ đến đây, cô .
Vương Mỹ Lệ thấy , hào phóng thể chia cho cô một ít đồ cô mua, hai Giang cũng sẽ tặng cô một ít.
Mấy đều quen , Kiều Trân Trân khách sáo với hai họ, đưa cho thì nhận, càng nhiều càng .
Kiều Trân Trân và những khác xách vali thì thấy Tống Cẩn ở cửa chờ cô. Kiều Trân Trân ngờ bất ngờ như , vì cô về nước gấp, hơn nữa để tránh lén, cô gọi điện thoại đường dài báo cho Tống Cẩn.