Đây là việc , lãnh đạo căn cứ ủng hộ, bởi vì giải quyết vấn đề cá nhân, mới thể yên tâm việc hơn.
Hạ Sơn cảm thấy phấn khích sự xuất hiện của thầy Cố và Tống Cẩn, còn mời họ tối đến nhà ăn cơm, rằng tay nghề nấu ăn của vợ kém gì Kiều Trân Trân năm xưa.
Những năm đó, Hạ Sơn thường xuyên đến nhà Tống Cẩn ăn chực, khâm phục tài nấu ăn của Kiều Trân Trân. Hiện tại, cũng cưới một vợ nấu ăn ngon, điều nhất là mời Tống Cẩn và Kiều Trân Trân đến ăn một bữa cơm, tất nhiên còn thầy Cố nữa.
Vợ của Hạ Sơn tên là Tần Minh Nguyệt, lấy theo ý nghĩa “Trăng sáng thời nhà Tần, ải quan thời nhà Hán”, khi tên, Kiều Trân Trân còn nghĩ rằng đó hẳn là một mỹ nhân lạnh lùng.
khi thấy thật, cô phát hiện đó là một cô gái chút mũm mĩm, những lạnh lùng mà còn hoạt bát và tự nhiên, quả thực là mang theo thuộc tính hội chứng tự kỷ xã hội.
Kiều Trân Trân và những khác đến nhà khác khách, đương nhiên tiện chờ cơm, Kiều Trân Trân liền chủ động bếp giúp đỡ.
Cố Văn Lễ thấy , dùng ánh mắt hiệu cho Văn Cầm cũng chủ động một chút nhưng Văn Cầm giả vờ thấy, ghế sofa phòng khách nhúc nhích, khiến Cố Văn Lễ chút ngượng ngùng.
Tuy nhiên, Cố Văn Lễ chỉ tự ngượng ngùng, Hạ Sơn và những khác chỉ mải trò chuyện, căn bản thời gian để ý đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-438.html.]
Quê của Tần Minh Nguyệt ở Tứ Xuyên - Trùng Khánh, thích ăn cay, còn quê của Hạ Sơn ở Thượng Hải, bên đó ăn uống thường thanh đạm. May mà đây Hạ Sơn thường chơi với Tống Cẩn và những khác, sớm quen với đồ ăn cay, nếu thì Tần Minh Nguyệt thể sẽ đồng ý kết hôn với vì ăn cay.
Hạ Sơn , việc đến nhà Kiều Trân Trân ăn chực giúp tình cờ cưới một vợ xinh như hoa như ngọc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Minh Nguyệt gặp Kiều Trân Trân thích cô, cô nấu ăn ngon thì càng thích hơn, là một sành ăn thì thể từ chối kết bạn với một tay nghề nấu ăn đỉnh cao.
Kiều Trân Trân cũng phụ lòng cô . Hôm nay bộ các món ăn đều do Kiều Trân Trân , Tần Minh Nguyệt trở thành phụ giúp cô.
Sau đó, Tần Minh Nguyệt còn chút ngượng ngùng. Dù thì đây là đầu tiên khách đến nhà, lẽ nào để khách nấu cơm nhưng khi nếm thử các món ăn do Kiều Trân Trân , Tần Minh Nguyệt cảm thấy, Kiều Trân Trân đến nhà họ, cô vẫn thể để Kiều Trân Trân tiếp tục nấu cơm.
“Chị Trân Trân, chị nấu ăn ngon quá, Tống thật sự quá hạnh phúc khi ngày nào cũng ăn đồ ăn chị nấu.” Tần Minh Nguyệt cảm thấy nếu là đàn ông thì mấy.
Nếu cô là đàn ông, nhất định sẽ cưới Kiều Trân Trân vợ, đó để cô nấu cơm cho ăn mỗi ngày.
Kiều Trân Trân:... Em chỉ là phận nấu cơm thôi ? May mà chị đàn ông! Không đúng, cho dù chị là đàn ông, em cũng thể lấy chị.
Kiều Trân Trân còn kịp gì thì Hạ Sơn bên cạnh lập tức : “Minh Nguyệt, em nấu ăn cũng ngon, ngày nào cũng ăn đồ ăn em nấu, cũng thấy hạnh phúc.”