MỸ NHÂN MỆT MỎI - 4

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:24:18
Lượt xem: 397

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mục tiêu của bọn chúng , chạy chẳng hóa vướng chân ?

 

Đường Khê Vãn bất ngờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn chạy theo .

 

Ta đường tắt đến Kinh thành Ty tìm .

 

ngõ nhỏ, phía chắn.

 

Kẻ bước mái, cầm kiếm dài trong tay.

 

Sau lưng , cũng một áo đen khác.

 

“Trong hai ngươi, ai là vị hôn thê của Thời Đình?”

 

“Giang tiểu thư, đừng sợ, nhất định sẽ bảo vệ nàng!”

 

Đường Khê Vãn vẻ như chuẩn c.h.ế.t, chắn mặt .

 

Không chứ…

 

Thế là hai ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía .

 

“g.i.ế.c ả.”

 

Thanh kiếm vung xuống, suýt nữa c.h.é.m trúng Đường Khê Vãn mặt .

 

Một hòn đá bay tới, đ.á.n.h mạnh cổ tay , kiếm rơi xuống đất, thoát c.h.ế.t .

 

là hào quang nữ chính mà, đến phút cuối vẫn bình an vô sự.

 

Thời Bất Tạ xuất hiện ở đầu ngõ bên , thở hổn hển, ánh mắt lạnh như băng.

 

Hai tên vẫn chịu bỏ cuộc, một kẻ chặn , kẻ còn lao về phía chúng .

 

Lần , tên đó chuẩn , giả vờ c.h.é.m Đường Khê Vãn, nhưng thật phóng ám khí.

 

Cũng đúng lúc , Thời Đình từ cao đáp xuống, chắn mặt chúng .

 

Chỉ hai chiêu g.i.ế.c thích khách, nhưng tay cũng ám khí cắt trúng.

 

Còn kịp kêu đau, thêm một nhóm thích khách nữa kéo đến.

 

Trong lòng âm thầm c.h.ử.i Thời Đình đúng là chổi.

 

May mà cận vệ của y cũng nhanh chóng tới nơi.

 

Cơn nóng rát trong khiến nhận gì đó .

 

Những mắt bỗng trở nên… thuận mắt đến lạ.

 

Trên Thời Đình thoang thoảng mùi lạnh thanh, khiến mê mẩn.

 

Khi còn đang cố ngửi xem đó là mùi gì, thì áp sát lưng y từ lúc nào.

 

Cơ thể Thời Đình khẽ cứng .

 

“Ngươi ?”

 

“Thời Đình, ngươi là mùi gì thế… thơm quá.”

 

“…”

 

Y im lặng, đưa mu bàn tay chạm lên trán , nhíu mày sâu hơn.

 

Khoảnh khắc , bế bổng lên.

 

Khóe mắt thoáng thấy ánh ngẩn ngơ của Đường Khê Vãn.

 

Nàng gì đó, thôi, chỉ khẽ nhíu mày.

 

 

Rốt cuộc cũng hiểu chuyện gì xảy .

 

“Không chứ, ai ám sát mà tẩm độc, tẩm t.h.u.ố.c kích tình?”

 

Ta há hốc mồm, trời mà câm nín.

 

“Vừa , để ngươi cũng nếm thử cảm giác .”

 

Thời Đình vẫn bình thản, một bên nhảy dựng lên.

 

Cái là đang hạ t.h.u.ố.c y ?

 

Hôm đó ngất , quả thật quên mất cho y uống giải dược… Ờ thì… đúng là sai.

 

giờ thản nhiên hỏi y:

 

“Ý là gì? Gọi là ‘cũng’ là ?”

 

Đôi mắt Thời Đình khẽ run lên.

 

“Không gì. Loại độc vốn giải dược, chỉ thể chịu đựng, hoặc là…”

 

“Ta chịu .”

 

Ta nhớ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-met-moi/4.html.]

Vốn dĩ vết thương ban đầu là của nữ chính Đường Khê Vãn.

 

Thời Đình khi đó giữ nổi bản tâm, nếm thử một nghiện, từ đó mới để lộ bản tính thật.

 

Ta tin.

 

Loại độc vốn lấy mạng ai , thể chịu nổi chứ?

 

Ta hất tay Thời Đình , vội vàng múc nước lạnh đổ miệng.

 

chẳng bao lâu , mũi bắt đầu chảy m.á.u.

 

Thời Đình ung dung bên đối diện, còn chu đáo đưa cho ly nước rót.

 

“Ngươi ngoài .”

 

“Thích khách vẫn .”

 

“…”

 

Đáng lẽ về phủ .

 

Chỉ là giữa đường lỡ tay sờ soạng Thời Đình, y liền ném căn nhà bỏ trống .

 

“Xem trong đó .”

 

Có tiếng đến gần, Thời Đình lập tức dập tắt ngọn lửa nhỏ.

 

Y túm dậy, kéo thẳng trong tủ đựng y phục.

 

Ta đầu óc mơ màng, định mắng, thì một bàn tay nóng ấm che lên miệng .

 

Tia lý trí trong đầu chợt lóe lên.

 

đẩy cửa bước

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Trong ánh sáng mờ ảo, gương mặt nghiêng của gần trong gang tấc.

 

Không thể , mắt thật sự tinh tường.

 

Dung mạo Thời Đình, ở kinh thành, đúng là đầu thiên hạ.

 

Bàn tay đặt nơi eo bỗng siết , khiến đau.

 

Ta nhịn khẽ rên lên.

 

Thời Đình vẫn bất động, mặc cho loạn cào loạn cấu.

 

Cho đến khi thích khách bên ngoài rời .

 

“Giang Yến Thư, tỉnh táo .”

 

Khuôn mặt Thời Đình đỏ bừng vì tức, nhưng y vẫn đẩy

 

Gió đêm lùa qua khe tủ, luồn cổ áo, khiến chút lý trí còn sót của cũng thổi bay.

 

Ta đẩy mạnh Thời Đình , lăn khỏi tủ đựng y phục.

 

May quá, suýt nữa là giữ nổi bản .

 

Lỡ như y vì chứng minh trong sạch mặt Đường Khê Vãn mà lấy tế trời thì !

 

Cửa đẩy .

 

May là thích khách.

 

Mà là… Thời Bất Tạ, Đường Khê Vãn và một đám cận vệ.

 

Hơn chục ánh mắt đồng loạt đổ dồn dáng vẻ nhếch nhác của .

 

“Giang tiểu thư, nàng…”

 

Câu của Đường Khê Vãn còn dứt, một bóng chắn mắt .

 

Khoảnh khắc , ngã thẳng lòng Thời Bất Tạ.

 

Mọi bên ngoài đều trố mắt .

 

Trong chốc lát, chẳng ai nổi một câu.

 

“A Tạ.”

 

Phía , giọng Thời Đình vang lên.

 

Thời Bất Tạ như thấy.

 

Ta hổ độn thổ, đành nhắm mắt , giả vờ ngất.

 

……

 

Trên xe ngựa, ánh mắt Thời Bất Tạ vẫn luôn dừng .

 

Ta cố giả vờ lơ .

 

Mũi bỗng bóp chặt, thở nổi, đành mở mắt kẻ đầu têu.

 

 

 

Loading...