MỸ NHÂN MỆT MỎI - 5
Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:24:51
Lượt xem: 391
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:24:51
Lượt xem: 391
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ánh sáng từ ngọn đèn nhỏ trong xe sáng lắm.
vẫn thấy rõ đôi mắt mang nét tinh quái của .
“A Thư và trưởng gì trong đó?”
Ta vẫn còn trong lòng .
So với Thời Đình, dung mạo của Thời Bất Tạ bớt lạnh lẽo sắc bén, thêm phần tùy hứng phóng khoáng của tuổi trẻ.
Cũng cực kỳ tuấn tú.
Quan trọng hơn là… hình như dáng còn hơn Thời Đình.
Tim khẽ run.
Thuốc trong bắt đầu phát tác.
Cả choáng váng, nóng rực, đầu óc trống rỗng,
Chỉ đem mặt mà ăn sạch sẽ.
Thời Đình thể đụng, Thời Bất Tạ chắc là chứ?
Ta lập tức tự tát trong đầu, !
Người Thời gia, nhất nên tránh càng xa càng .
Lỡ vì chuyện gì đó mà thiêu c.h.ế.t thì !
Ta thoát khỏi vòng tay , nhưng Thời Bất Tạ càng siết chặt hơn.
“A Thư chẳng thích cận với nhất ? Cái cũng quên ?”
Nói linh tinh! Ta nào như thế!
theo thiết lập mất trí nhớ, thể phản bác.
“Ta khó chịu, ngươi buông .”
Thời Bất Tạ dùng sức kéo lên.
Bốn mắt chạm .
“…”
“A Thư, đừng tránh .”
Đầu cúi xuống, vùi hõm cổ , thở nóng hổi phả lên da, khiến rùng .
Tâm trí vốn mơ hồ vì thuốc, giờ đứt đoạn.
Ta chẳng còn gì nữa.
Thời Bất Tạ ngẩng đầu, ánh mắt rơi mặt .
“A Thư, nàng nóng quá.”
Gương mặt sáng mịn như ngọc của chập chờn mắt, dần dần đỏ lên, giống hệt một trái đào chín, thơm ngọt khiến c.ắ.n một cái.
Và thật sự thế.
Người mặt khẽ run, cố chịu đựng.
Giọng nhỏ nhiều:
“A Thư, nàng…”
“Đừng .”
Ta đưa tay bịt miệng , chuyên tâm c.ắ.n trái đào ngọt lành .
Thời Bất Tạ lên tiếng nữa.
chỉ chốc lát , mắt tối sầm.
Giữ t.h.u.ố.c quá lâu, cơ thể chịu nổi.
Lần , thật sự ngất .
4
Ta tỉnh trong thùng nước đá.
Vừa định gọi , bên ngoài vang lên hai giọng cắt ngang ý nghĩ của .
“Đây là cách mà ?”
“Giờ A Thư chẳng còn quấn lấy nữa ?”
“ cũng thể thật sự nhận lời hôn sự .”
“Như chẳng càng ?”
“Thời gia thể nhận sự trợ lực của Thủ phụ, mà cũng như ý.”
Thời Đình cũng trầm mặc chốc lát.
“Đệ... ghét nàng ?”
Thời Bất Tạ khẽ :
“Đệ từng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-met-moi/5.html.]
Thời Đình vẫn cam lòng, tiếp:
“Vậy định lừa nàng mãi ? Cho dù che giấu , nàng khôi phục ký ức, rốt cuộc cũng sẽ ở bên .”
Ý là thích là Thời Đình, nhớ , đương nhiên vẫn sẽ thích y.
Thời Bất Tạ giọng nhàn nhạt:
“Đó là chuyện giữa và A Thư, phiền lo.”
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Không chỉ Thời Đình chấn động, mà ngay cả cũng giật đến mức bật dậy khỏi thùng đá.
Đợi bọn họ bên ngoài thấy tiếng động, mặc xong y phục, một chân đặt lên bệ cửa sổ.
Sau lưng là hai ánh mắt như d.a.o cắm lưng.
Ta chậm rãi đầu, chạm ánh của bọn họ.
Ta gượng:
“Chuyện là... muộn , nên về thôi.”
“A Thư cần lo, sai đến Giang phủ báo tin .”
Thời Bất Tạ , ánh môi mơ hồ.
Bên cạnh , sắc mặt Thời Đình u ám, giống như cướp mất thê tử.
Ta còn kịp xuống đất thì khác bước phòng.
“Giang tiểu thư, nàng định gì thế ?”
Đường Khê Vãn bưng bát t.h.u.ố.c trong tay, hiển nhiên là định đưa cho .
Ta vội nhảy xuống khỏi bệ cửa, nhanh chân bước đến cạnh nàng :
“Để tự là , thể để Đường tỷ tỷ việc .”
Ta đưa tay nhận lấy.
Ai ngờ Thời Đình trúng tà gì, lạnh giọng :
“Đây là việc nàng nên .”
Gương mặt vốn trắng bệch của Đường Khê Vãn càng trắng hơn, cúi đầu c.ắ.n môi, lời nào.
Như thể oan uổng to lớn.
Sắc mặt cũng chẳng khá hơn, tay cứng đờ giữa trung.
là Diêm Vương sống.
Trút giận lên xong còn định thiêu cho nàng hả ?
Thời Đình hừ lạnh một tiếng, rời .
Đường Khê Vãn mím môi, cũng vội vàng đuổi theo.
Trong phòng chỉ còn và Thời Bất Tạ.
“Ta cũng .”
Vừa bước một bước, bên cạnh đột nhiên ôm ngực, cố nén nôn một ngụm m.á.u.
“Ngươi... ngươi ?”
“Không , chỉ thích khách đ.á.n.h trúng thôi, ...”
Thời Bất Tạ dứt câu ho khan, phun thêm một ngụm m.á.u nữa.
Cái mà gọi là hả?!
Ta đang định gọi thì nắm lấy cổ tay.
“Đừng gọi, đừng để nhà lo.”
Bình thường gây chuyện khắp nơi, giờ sợ nhà lo?
Ta bán tín bán nghi, đỡ trong xuống.
“A Thư, lạnh...”
“Ta đắp chăn cho ngươi.”
Thời Bất Tạ nhíu mày, chẳng bao lâu bảo nóng.
Ta vén chăn .
Cứ thế lặp lặp mấy .
“Hay là gọi đại phu , ngươi đừng c.h.ế.t đấy...”
Đến lúc đó Thời Đình tìm tính sổ, mấy cái mạng mà đền.
“A Thư, ôm một chút , ôm sẽ thấy đỡ hơn.”
Sắc mặt Thời Bất Tạ trắng bệch, thở gấp gáp, trông thật sự khó chịu.
Ta đưa tay chạm trán , chẳng lẽ cũng trúng loại xuân d.ư.ợ.c quái quỷ đó ?
Để đẩy nhanh tiến độ tình cảm nam nữ chính, cốt truyện đúng là vô lý hết chỗ .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.