MỸ NHÂN MỆT MỎI - 9

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:26:39
Lượt xem: 346

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa vốn chẳng quan hệ gì, gì đến “cần cần”? 

 

Ta vùng vẫy đẩy .

 

“Đã đến nước , cũng thẳng luôn.”

 

“Ta sẽ gả Thời gia. Dù thế nào hôn sự cũng hủy. Ta thích ngươi, càng thích Thời Đình.”

 

Người mặt khẽ bật , chẳng rõ là vui giận:

 

“A Thư thật lạ. Trước cứ đòi gả cho , giờ thể bình thản những lời . Nàng tưởng… hôn sự thật thể hủy ?”

 

Thời Bất Tạ ngược sáng, rõ biểu cảm của , nhưng cảm nhận giọng lạnh hẳn .

 

Hắn nắm lấy cổ tay , cho xa.

 

“Có hai ngày mất tích ở Thanh Tuyết Lâu là ?”

 

Hắn bất ngờ kéo mạnh về phía , bàn tay bóp chặt lấy cổ .

 

Tim đập loạn, ngay cả kêu cứu cũng quên mất.

 

Bên tai vang lên giọng trầm thấp, lạnh lẽo đáng sợ:

 

“Ta đến Liên Châu g.i.ế.c Cảnh Xước Vương.”

 

Cảnh Xước Vương, chính là Đại hoàng tử.

 

Kẻ duy nhất thể uy h.i.ế.p địa vị của Thái tử.

 

c.h.ế.t cách đây một tháng.

 

Tin đồn chỉ c.h.ế.t giường nữ nhân, ngờ…

 

Thì Thời Bất Tạ hề là kẻ ăn chơi như vẻ bề ngoài.

 

Sợ rằng những việc Thời Đình tiện tay, đều do .

 

Chân mềm nhũn vài phần.

 

“Ngươi… ngươi đừng g.i.ế.c , phụ định cáo quan , sẽ cản đường các ngươi … tha cho …”

 

Thời Bất Tạ, vốn lạnh giọng, bỗng bật .

 

Bàn tay đang siết cổ trượt lên, nắm lấy đầu, buộc ngẩng lên .

 

“A Thư thì sợ c.h.ế.t đến thế? Bảo hủy hôn.”

 

“Nếu Thời gia, A Thư chịu gả cho ?”

 

Thì đang đùa giỡn !

 

Ta hiểu nổi gì, “ Thời gia” nghĩa là ?

 

Hắn thể đoạn tuyệt với Thời gia chắc?

 

Cho dù , Thời gia chịu ?

 

Ta đá mạnh một cước chân , Thời Bất Tạ cau mày nhưng vẫn buông.

 

Ta bất đắc dĩ mở miệng:

 

“Ta , của Hoàng hậu còn đang đợi .”

 

“Giờ thì .”

 

Những ngón tay ấm áp của khẽ miết cổ .

 

Không cần cũng , hẳn là chỗ đó bóp đỏ lên.

 

“A Thư bằng ánh mắt gì ? Chê ?”

 

Ta bực bội đẩy :

 

“Ngươi đừng phát điên nữa, từ thích trêu như thế .”

 

Nụ nơi khóe môi chợt khựng .

 

“Từ …”

 

Ngoài rừng trúc bỗng vang tiếng bước chân.

 

Qua ánh sáng mờ nhòe, nhận đó là Thời Đình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-met-moi/9.html.]

Bên cạnh , dĩ nhiên là Đường Khê Vãn.

 

Ta và Thời Bất Tạ cùng lúc im lặng.

 

“Sao tin chứ? Nàng căn bản chẳng hề mất trí!”

 

Giọng Đường Khê Vãn mềm mại mà uất ức.

 

“Nếu nàng thật sự mất trí, cận A Tạ mà xa lánh ?”

 

“Đường Khê Vãn, nhớ lấy phận của ngươi. Ta thể cưới ngươi. Dù thích Giang Yến Thư, cũng đến lượt ngươi.”

 

Qua từng lớp trúc dày, vẫn thể cảm nhận nỗi choáng váng của Đường Khê Vãn.

 

Ta cũng chẳng dễ chịu gì hơn.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Cãi thì cãi, lôi

 

Cuối cùng thế nào cũng là đổ tội.

 

Đợi đến khi hai xa, chờ Thời Bất Tạ thêm, lập tức rời khỏi đó.

 

Không ngờ giữa đường gặp Thời Đình .

 

Trong thoáng chốc bỏ chạy, nhưng chân cứng đờ nhúc nhích .

 

“Thái sư đại nhân việc gì ?”

 

Ta gượng , trong lòng run lên.

 

Thời Đình trầm giọng hỏi:

 

“Lâu thế , trí nhớ vẫn hồi phục ?”

 

là kẻ kỳ quái, rõ ràng trông như mong quên y , vẻ hy vọng nhớ .

 

“Huynh quan tâm A Thư chúng đến thế ?”

 

Phía , Thời Bất Tạ cũng bước tới.

 

Rõ ràng là đang , nhưng bầu khí giữa hai quái dị lạ thường.

 

Thời Đình nhếch môi lạnh:

 

“Đệ rảnh rỗi quá ?”

 

Thời Bất Tạ khoanh tay, cách hai bước, đáp:

 

“A Thư hẹn , dẫu bận đến cũng đến.”

 

Hai xưa nay vốn hòa thuận một lòng, hôm nay thành thế ?

 

Chưa đến Thời Bất Tạ, ngay cả Thời Đình cũng vẻ bất thường.

 

Sợ lửa bén sang , vội vàng cáo lui, chẳng buồn cải chính lời dối của Thời Bất Tạ nữa.

 

Ta bỏ chạy như ma đuổi.

 

8

 

Ta và công chúa cùng dọn ở trong cung Chiêu Minh.

 

“Chiêu Minh” là tên của nàng, cũng là nơi nàng từng ở khi còn trong cung.

 

Chiêu Minh với rằng nàng mưu tính một chuyện lớn.

 

Ta vốn tưởng nàng tìm cách nào đó, ai ngờ xong liền sợ đến mức bảy khiếu bốc khói.

 

“Ta thế hoàng , trở thành nữ đế!”

 

Ôi, công chúa Chiêu Minh ngây thơ đáng yêu của ơi, với cái trí tuệ kiểu ác nữ của chúng thì đấu nổi nhân vật chính chắc?

 

Tránh xa họ để giữ mạng mới là thượng sách.

 

Những ý tưởng hùng vĩ như thế cũng từng , nhưng chỉ cần thấy Thời Đình là chân mềm nhũn , chi đến việc chống y.

 

Ta khuyên Chiêu Minh bằng cả tấm lòng, thao thao bất tuyệt suốt một đêm. 

 

Cuối cùng, nàng mới miễn cưỡng bỏ ý định đó.

 

Sáng hôm , cả hai chúng đều mang đôi quầng mắt đen sì bái kiến hoàng hậu.

 

Nghe bệnh tình của thánh thượng khá hơn đôi chút, còn hôn mê cả ngày, nhưng lúc tỉnh táo cũng chẳng bao lâu, khi chỉ một nén nhang là ngủ .

 

 

Loading...