Tuy cô mới đến đây lâu nhưng cũng phong khí của đội Hồng Sơn thế nào. Cộng thêm việc dân làng ca ngợi Lục Chấn Quốc, khó để tưởng tượng, những năm qua ông bao nhiêu việc cho dân làng.
Lâm Khê thấy chuyện giải quyết, cũng nữa.
"Đội trưởng, chuyện ông và chị Hà Hoa rõ , cháu tham gia nữa. Cháu còn xem mấy đứa trẻ, nhé."
"Được, Tiểu Lâm, cháu . Thời gian thật sự vất vả cho cháu , cháu yên tâm, chúng sẽ quên những gì cháu cống hiến cho đội chúng .
Chờ chuyện kết thúc, sẽ báo cáo lên huyện, báo cáo sự tích của cháu lên huyện."
Lâm Khê thì sửng sốt nhưng nghĩ thì như cũng , lúc đó cô sẽ chuyện của ông Lý với đội trưởng.
Tối hôm qua lúc cô lật xem cuốn sách y đó, cũng thấy trường hợp chẩn trị bệnh viêm màng não. Phải rằng, trải qua nhiều thế hệ như , quả thực hơn nhiều.
Trước đây cô chỉ nghĩ đến việc chữa khỏi căn bệnh nhưng ngờ rằng những loại t.h.u.ố.c một loại khá mạnh, trẻ con tỳ vị yếu, dễ hấp thụ.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Sáng nay cô sửa một đơn thuốc, khi sửa thì quả thực ôn hòa hơn.
Ra khỏi văn phòng, Lâm Khê về phía căn phòng tạm thời. Trong phòng kê mười mấy chiếc giường, , cũng chơi.
Trong phòng mùi t.h.u.ố.c nhưng khi cô bước , những đứa trẻ đang tỉnh đều cô với ánh mắt sáng ngời.
"Chị Lâm, chị đến ạ!"
"Chị Lâm, bao giờ chúng em về nhà ạ!"
...
Tiếng ríu rít truyền đến từ khắp phía.
Lâm Khê xoa đầu nhóc con ở gần, : "Bao giờ về nhà ư? Cái còn mất hai ngày nữa. Các em ngoan ngoãn uống thuốc, khỏi bệnh là về nhà !"
Lâm Khê đám củ cải nhỏ , nhiều đứa khôi phục sức sống như , cô vui.
Trong đám trẻ con thiếu những đứa đây học chữ với Lâm Khê, lúc thấy Lâm Khê đến, cũng lạ lẫm, chen chúc vây quanh Lâm Khê chuyện.
Lâm Khê lượt kiểm tra một lượt, thấy vấn đề gì lớn, đều đang chuyển biến , tâm trạng cũng thoải mái hơn đôi phần.
"Ừm, đều hồi phục tệ, chị Lâm vui. Vậy hôm nay chị Lâm rảnh, kể cho các em một câu chuyện nhé?
mà chị Lâm gọi chị Phán Đệ đến , đợi chị một chút nhé?"
Một đám trẻ con đồng thanh , khiến những lớn ở đó đều thích thú thôi.
Lâm Khê đến phòng y tế, thấy Lục Phán Đệ đang giường, ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-94.html.]
"Sao ? Còn khó chịu ? Mẹ em và đội trưởng chuyện về việc bố em đ.á.n.h các em, đội trưởng sẽ xử lý, em đừng lo nữa.
Mẹ em bây giờ , em cũng tự bảo vệ thật , ? Đừng ngốc nghếch, khó chịu thì đến tìm chị."
Lục Phán Đệ gật đầu, mặt cuối cùng cũng nở nụ . Cô bé chú đội trưởng là , chị bác sĩ càng là .
"Được , đừng nhăn mặt nữa. Ngoan, mau giày, ngoài với chị, chị còn kể chuyện cho các em nữa! Con ."
Lâm Khê xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Lục Phán Đệ, mỉm .
Lục Phán Đệ gật đầu lia lịa, nhanh chóng giày, sợ chậm trễ.
Thấy cô bé sốt ruột, Lâm Khê chỉ .
Đi phòng bệnh, hàng chục đôi mắt to nhỏ đều về phía cô. Lục Phán Đệ sợ hãi trốn lưng Lâm Khê.
Lâm Khê cũng ngờ, cô kể chuyện chỉ các em nhỏ ủng hộ mà ngay cả các chị lớn cũng thể hiện sự nhiệt tình cao độ.
Điều khiến Lâm Khê nhất thời chút tự nhiên.
mà cô nhiều chuyện để kể, đời nhiều cách để tiếp cận thông tin, hơn nhiều so với thông tin đơn lẻ khan hiếm hiện nay .
Ban đầu cô định kể cho các em một câu chuyện cổ tích nhưng nhiều lớn như ở đây, rõ ràng là phù hợp.
Lâm Khê suy nghĩ một chút, quyết định kể một chuyện mới lạ mà họ .
Thời đại , vẫn chất phác, căn bản nhiều quanh co lòng vòng, cho nên đối với bọn buôn , lừa đảo các thứ, cơ bản là hiểu gì.
mà, chuyện buôn , từ xưa đến nay đều . Cho nên tiến hành một tuyên truyền nhỏ cũng tệ.
Lâm Khê ăn , cộng thêm những ở đây cũng từng những câu chuyện , từng đều chăm chú lắng , sợ bỏ lỡ một chút.
"Chị Lâm, ... đứa trẻ đó bế , về nữa ?" Có đứa trẻ hỏi.
" , bởi vì bạn nhỏ lời bố , lúc tàu hỏa giằng tay , đồ ăn vặt của bọn buôn dụ dỗ, cho nên mới bắt ."
Mọi đều kinh hãi.
"Đồ khốn nạn, bắt cóc trẻ con thật là tạo nghiệt. Để nó sống đây?" Một phụ nữ trung niên căm phẫn .
" , thật là quá mất đức, Đản Nhi, con tham ăn nhé, đồ của lạ cho càng ăn, con ? Nếu con chuyện gì, bà sống nổi mất." Một bà lão ôm một đứa trẻ bảy tuổi .
Những khác cũng lượt dặn dò con , kẻ lúc nào sẽ đến, chỉ thể tự chú ý nhiều hơn.
Lâm Khê thấy đều coi trọng chuyện , liền hài lòng .