Thẩm Mỹ Nguyệt : "Chẳng bây giờ chuyển đến Đại học Nông nghiệp Tây Châu giáo sư ? Trong trường học thu xếp cho một vị trí tạp vụ, về phía con, nữ công nhân ở xưởng dệt suốt ngày tương lai gì ? Phó đoàn trưởng đoàn văn công là dì của Quách Đại Vi, đoàn văn công nhất định là , đường quan hệ khác tìm cho đều đứt. Mẹ, con nghĩ cầu xin , xem xem thể lấy một danh sách đề cử Đại học Nông nghiệp Tây Châu , đến lúc đó con sẽ bán công việc ở xưởng dệt , bây giờ nhiều thành niên tri thức trở về thành phố, nhất định thể bán một giá ."
Cô đến đây , thực cũng suy nghĩ.
Mấy hôm cô em gái Thẩm Ký với cô , Thẩm Ký nhận danh sách đề cử nhập học của Đại học Tây Châu tháng chín năm nay.
Từ đó trở , cô bắt đầu thực hiện tâm tư của .
Được giới thiệu lên đại học và tiến đoàn văn công ý nghĩa gì?
Nhan Quế Phân mở miệng.
Những chuyện qua đều , nhưng đều thể tách rời khỏi cả của bà , bà và cả tình cảm , nếu là chắc chắn hề gì, nhưng bây giờ bà mới hung hăng đắc tội với chị dâu...
Thẩm Mỹ Nguyệt liếc , đương nhiên cô đang lo lắng điều gì.
Cô nhân quả, lúc cô còn tưởng rằng Thẩm Nhan Hoan là con gái của mợ, trong lòng vô cùng căm hận.
Cô thậm chí còn hận tại con gái của mợ mà là Thẩm Nhan Hoan.
Cô : "Mẹ, cho con chuyện của Thẩm Nhan Hoan , rốt cuộc chuyện gì xảy ? Cô thực sự là con gái của ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-102.html.]
Nhan Quế Phân sững sờ, bà lắc đầu, : "Không , tại con nghĩ như ?"
Bà xong lập tức kể một lượt chuyện năm đó: "Năm đó đứa bé lúc đầu là do phụ nữ bên cạnh mợ con ôm đến, cũng đứa bé là của đó, nhưng nó lớn lên giống với mợ con, chắc chắn là nhà đẻ của mợ con, nhà đẻ của mợ con là tư bản, c.h.ế.t thì chết, ở chuồng bò thì ở chuồng bò, lẽ đứa bé cũng thể lộ ngoài ánh sáng, để nó chịu khổ nên gần sang năm mới mạo hiểm tuyết rơi nhiều đưa nó đến đây."
Thẩm Mỹ Nguyệt xong mừng rỡ, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cô vui vẻ : "Không con của cả là !"
Không con ruột của cả, cũng từng nuôi dưỡng, ruột thịt chỉ cô và cô ?
Cô xong thì một mặt cúi đầu nhỏ với Lan Quế Phân, một mặt kéo dọc đường hỏi tìm nhà cả đang sống ở .
Vân Mộng Hạ Vũ
Quy Hồng Anh đưa Triệu Lan Trân về chỗ ở , đó dặn dò Nhan Đông Hà một nữa, với ông , ông nên sâu trong trái tim Triệu Lan Trân tổn thương nhiều thế nào, những gì Nhan Quế Phân đều ngoài khinh thường, quả thực là xé toạc miệng vết thương của Triệu Lan Trân , đ.â.m vài nhát d.a.o rắc muối lên, nếu trong lòng ông còn một chút cho Triệu Lan Trân thì đừng nghĩ gì đến tình em những chuyện tổn thương Lan Trân, nếu quan hệ vợ chồng nhiều năm của ông và Lan Trân lẽ sẽ rạn nứt.
Quy Hồng Anh dặn dò xong vẫn yên lòng, gọi điện thoại cho con trai cả của Nhan Đông Hà và Triệu Lan Trân đang ở thành phố Tây Châu, Nhan Vệ An, giải thích chuyện một cách rõ ràng: "Vệ An, năm đó hai và dì nhỏ của cháu đều c.h.ế.t thảm, hai của cháu đến một cốt nhục cũng còn, dì nhỏ liều c.h.ế.t để đứa bé, cuối cùng ngược đãi thành thế ... cô thấy Nhan Quế Phân và Thẩm Mỹ Nguyệt như , sợ rằng họ vẫn quấn lấy, cháu cũng ba cháu đấy, luôn nhớ đến tình cảm ruột thịt, nhưng , nếu ông Nhan Quế Phân và Thẩm Mỹ Nguyệt cuốn , cháu và ba cháu từ giờ về e rằng chịu nổi, cháu nên qua đây xem chút ."
Nhan Vệ An bao giờ nghĩ ba trở về nông trường một chuyến xảy chuyện lớn như .
Nhan Vệ An lớn hơn Nhan Hoan sáu tuổi, dù là hai, dì nhỏ em họ sống với cùng mấy năm, vẫn nhớ như in. Nghe những gì Quy Hồng Anh , thể tin rằng cô của việc như , cùng với việc Quy Hồng Anh lập tức đến giải quyết vấn đề, buổi trưa liền chạy tới, Quy Hồng Anh tâm tình lúc mới hạ xuống.
Bà chứng kiến Nhan Quế Phân vẻ đáng thương, đòi tìm cái chết, quả thực phụ nữ cứ quấn lấy nhà họ Nhan náo loạn đến gà bay chó sủa.