Đi đến chợ đen đổi thì   nguy hiểm  còn đắt và phiền toái nữa.
Cô  : "Mấy ngày   giúp em tìm  trong nhà máy của   thể thu  bao nhiêu thì  bấy nhiêu. Hơn nữa    còn  nhà máy của  còn phát cho    ít vải  khuyết điểm nhỏ ? Những cái đó  cũng lấy một ít đầu vải qua cho em xem, em  thử  xem  thể   thứ gì đó  ."
Dù  cô vẫn luôn  dùng phiếu vải nhưng hiện tại cũng chính là thời điểm ăn tết,   đều dang dư dả, trong tay cũng  nhiều thứ, cô chỉ sợ  lấy  giá rẻ.
"Được !"
Nhan Hồng An  mỉm  : "Cái  đơn giản, ở chỗ  cũng  phát một ít vải dệt để  hỏi   một chút xem để ở ."
Triệu Lan Trân  sớm   bọn họ  chuyện, bà   Nhan Hồng An  như  nên cũng  thẳng  phòng lấy vải dệt .
Vải dệt  phát  hai loại, loại vải bông mịn  thể  dùng để  quần áo, vải bông thô chắc hẳn chỉ  thể   mặt giày hoặc là  túi đựng đồ, thế nhưng thật  chất lượng đều  . Nói là  khuyết điểm nhỏ nhưng thực tế   cũng  quá rõ ràng, chỉ  một vài chỗ  bục chỉ hoặc là nhuộm   đều màu gì đó. Những thứ vải  lúc may vá quần áo cũng    thể xem tình hình mà tránh .
Chỉ là những loại vải dệt như  thật sự  dễ dàng giao hàng đến tay  .
Nhan Hồng An : "Vải bông mịn phát ít chắc hẳn   sẽ giữ  để cho gia đình  dùng, nếu  thu  thì chắc hẳn giá cả cũng   giá  . Còn vải bông thô thì  phát khá nhiều nhưng  thật   lấy về cũng chẳng dùng để  gì cả."
Vân Mộng Hạ Vũ
Làm khăn trải giường còn ngại cộm  chứ.
"Em  loại vải bông thô ."
Nhan Hoan suy nghĩ một lúc   với Nhan Hồng An: "Anh giúp em hỏi   một chút xem  chịu bán hàng   ."
"Được."
Nhan Hồng An mỉm  : "Anh để cho em giá thấp, mấy thứ đồ    giữ  cũng vô dụng thôi. Hơn nữa   với em chuyện   đôi khi nhà máy cũng  những thứ ,  đôi khi bên phía phân xưởng cũng sẽ   tới tìm ,  hỗ trợ bán  ở chợ đen."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-126.html.]
Nhan Hồng An  xong lời  mới phát hiện trong lúc  nhất thời hứng khởi    lỡ miệng.
Triệu Lan Trân ở bên cạnh cầm vải còn  mở   lập tức đen mặt, bà  vỗ tay chụp lên đầu   một cái  : "Mẹ   với con  cần  những việc   cơ mà, ngộ nhỡ những tấm vải đó    sạch sẽ  là con sẽ trở thành đầu cơ trục lợi, giúp bọn họ tiêu thụ hàng hoá tham lam  đấy!"
"Tuyệt đối sạch sẽ mà!"
Nhan Hồng An ôm đầu kêu lên: "Mẹ,  đừng  bôi đen con ở  mặt Hoan Hoan như thế,   con  khả năng  chuyện đó  chứ? Những cái đó đều là hàng hoá  một chút khuyết điểm nhỏ, là phúc lợi mà nhà máy cho công nhân, mỗi tháng công nhân đều  chia hết. Bọn họ  đổi lấy tiền nhưng   cách nào khác, con chỉ giúp bọn họ một chút thôi."
Thuận tiện thu một ít chênh lệch giá cả trung gian,   đều rõ ràng hết mà.
"Vậy con  nhiều cách nhỉ! Đi đến chợ đen thì sạch sẽ bao nhiêu chứ!"
Bà   đầu  với Triệu Thành Tích: "Đội trưởng Triệu, cháu giúp dì tiếp tục đóng cửa nhé."
Bởi vì là   sớm  kinh nghiệm nên khi bà   thấy con trai và cháu gái ngoại nhiệt liệt  như  nên trong lòng cũng  chút lo lắng cho Nhan Hoan, chỉ là khó  thể   .
Triệu Thành Tích gật đầu : "Vâng, dì yên tâm cháu sẽ trông coi."
Nhan Hoan mỉm  : "Được ,  về  đừng  tới chợ đen nữa, cứ tìm em là ."
Nói xong cô   với Triệu Lan Trân: "Cháu  mới nghĩ tới đến lúc đó  trong nông trại sẽ tìm cháu  cái gì. Bọn họ  cần vải dệt cũng  cần phiếu vải mà chỉ cần đưa cho cháu tiền vải dệt là . Hơn nữa sẽ dùng lương thực hoặc là phiếu gạo, phiết thịt đổi lấy phiếu vải, đến khi đó  họ cũng  thể đổi phiếu vải dệt để lấy lương thực và phiếu gạo, phiếu thịt là sẽ   vấn đề gì . Những khuyết điểm nhỏ đó cháu cũng sẽ  rõ với  , vải dệt rẻ thì bọn họ chắc chắn sẽ  vui."
Lúc  Triệu Lan Trân mới gật đầu đồng ý.
Lúc  Nhan Đông Hà và Nhan Vệ An trở về nhà ăn cơm   thấy con trai/ em trai nhà  đang nóng lòng  chuyện với Nhan Hoan, thậm chí bọn họ còn  thể chen mồm  .
Triệu Thành Tích ở bên cạnh cũng  ít khi lên tiếng.
Chờ đến khi cơm nước xong xuôi, Nhan Hồng An  cùng Nhan Hoan thảo luận về một  giao dịch cùng những chuyện cụ thể   về .