Nếu như là tính cách  đây của  thì tất nhiên là sẽ  quan tâm đến cô , nhưng bây giờ  còn  Nhan Hoan, hiện tại  cũng cảm thấy con  của Thẩm Tụ Tụ  xảo trá,  thấy cô  đột ngột xuất hiện ở nông trường như thế ,  lo là cô   ý đồ gì đó với Nhan Hoan.
"Em  chứ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Tụ Tụ cắn môi, quanh mắt cô   đỏ ửng lên.
Cô  khẽ hít mũi  : "  Thành Tích ,   cảm thấy kì lạ , rõ ràng là chúng  chẳng gặp   mấy , nhưng em  một lòng một   gả cho , thứ tình cảm     lạ lùng ư? Còn nữa, tại  em  đối xử  với ba  ,  chị của  và cả em gái của  chứ? Anh nghĩ rằng em  thế là vì họ ư? Không hề, thực  đều vì  cả..."
Nước mắt của cô  rơi xuống,  bằng giọng nghẹn ngào,"Bởi vì em là   từng sống hai kiếp, bởi vì kiếp  em là vợ của , đôi  còn  hai đứa con, chúng  mặn nồng đến  mà, do đó khi   trở về, em liền tìm đến ba  , em luôn đối xử với họ giống như đối xử với ba  ruột của chính ..."
Nói đến đây, cô    đến nỗi   thành lời.
Triệu Thành Tích: ?
Cô   bệnh tâm thần ?
"Em  những điều     vẻ hoang đường và  đáng tin, nhưng tất cả đều là sự thật."
Thẩm Tụ Tụ lau nước mắt, cô  ngẩng đầu lên   và : "Em  thể  cho    nhiều chuyện, như chuyện tiếp theo sẽ xảy  là gì."
Cô   xong câu  liền    nhiều chuyện  ai dám nghĩ,  ai dám nhắc như đang  một quyển sách.
Cô  : "Anh xem em  rành rọt đến như thế  mà, thực    nhiều ngày tháng em cũng  nhớ chính xác , nhưng tại vì từ lúc trùng sinh  về đây, những chuyện  vẫn luôn quẩn quanh trong lòng em, cho nên  lẽ là sẽ  sai sót, nhưng   rành mạch, mỗi một sự việc  thể là sẽ  chính xác về thời gian, nhưng chắc chắn nó sẽ xảy ... Sao em  thể  lung tung những chuyện   chứ, với trí tuệ của em,     xằng  bậy với  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-140.html.]
"Thế thì ?"
Tất nhiên là Triệu Thành Tích  kinh ngạc.
Tuy nhiên biểu cảm của   chẳng  gì  đổi.
"Thế thì ?"
Anh  cô  một cách lạnh nhạt,  tiếp: "Cứ cho là cô  thật , nhưng cũng  khả năng đó là tất cả những gì cô  mơ thấy , liên quan gì đến  của hiện tại? Suy  chuyện cô  hết những chuyện lớn sẽ xảy , cũng chẳng liên quan tí nào đến vợ ,   mong cô cẩn thận lời , nếu  thì với những lời mà cô  lúc , cũng  đủ  tống  trại giam đặc biệt chịu thẩm vấn  đấy."
Sắc mặt của Thẩm Tụ Tụ tái mét.
"Thế còn Nhan Hoan thì ?"
Cô  chợt hét lớn: "Em là  trùng sinh, thế  đủ để  tống em  trại giam đặc biệt,  còn Nhan Hoan? Anh  cần tống cô   ngục luôn ?"
"Anh  ở bên cạnh cô   mấy tháng, em  tin là      điểm bất thường của cô ! Vào kiếp , bên cạnh   hề  sự tồn tại của  ! Một  tỉ mỉ như , chắc chắn  bao giờ  chuyện  tìm hiểu  cảnh của cô  mà  kết hôn, lẽ nào   từng nghi ngờ một chút xíu nào  ? Cô    là Thẩm Nhan Hoan thật sự! Tính cách của cô  và Thẩm Nhan Hoan   khác ! Còn nữa, một  như , chẳng lẽ  nhận  rằng cô     thật lòng yêu  ư! Cô  ở bên cạnh  chỉ là đang lợi dụng  thôi! Anh  cảm thấy cô  đến nông trường  đột ngột, khi xuất hiện  mặt  cũng  bất bình thường ? Hơn nữa một cô gái xinh  như cô   quyến rũ một  đàn ông như thế nào mà chẳng , tại  cứ khăng khăng  trúng  ngay từ  đầu gặp mặt chứ?!"
Phụ nữ luôn   cách  thế nào để đánh  tâm lý của một .
Ngay cả một  đàn ông như Triệu Thành Tích, vốn dĩ là Thẩm Tụ Tụ cảm thấy Triệu Thành Tích là một  cao  thể với tới và cũng  còn chỗ để cô  chen chân .
Khi Triệu Thành Tích   đón về nhà họ Triệu,  đó gửi  trường nội trú bộ đội, cô  cũng  từng thử  xe mấy tiếng đồng hồ, chỉ vì cố tình  đem một chút đồ ăn tới cho Triệu Thành Tích, tất nhiên là lúc đó  cả Triệu Thành Cương và chị cả Triệu Tuệ của  cũng ở ngôi trường trung học đó, lúc cô  đem tới,  chỉ xuất hiện đúng một , liếc  hộp thức ăn đó   một câu " cần",  đó liền  mất, cuối cùng thì những thứ đó đều  Triệu Tuệ cầm  hết.