Tuổi cô  còn nhỏ nữa, bây giờ cũng  quá   con, nhưng cũng   là cố ý bảo  .
Nhan Hoan  chút đăm chiêu. Vương Thiến Thiến  . Lương Tuyết Cầm cầm tay Nhan Hoan : "Hoan Hoan, chuyện  em nhất định  chú ý. Sau  lúc nào  con cũng ,  nhất thiết    lúc ."
Nhan Hoan  đang nghĩ,   bởi vì thể chất của cô  thể   con  ...
Cô  quá thích trẻ con, nhưng  thể sinh con  là một chuyện khác.
Buổi tối cả hai đang  mật, lúc Triệu Thành Tích hôn cô, cô vuốt ve cánh tay , bất ngờ : "Triệu đại ca,  chúng  vẫn luôn   con ? Có  là cơ thể em  vấn đề ? Em  cần đến bệnh viện khám ?"
Nghe  cơ thể phụ nữ qua lạnh cũng  dễ  con. Từ khi cô  dấu hoa Hợp Hoan đó, quanh năm suốt tháng,  kể mùa đông  màu hè, cơ thể cô lúc nào cũng lạnh lẽo khiến cô càng nghi ngờ.
  bệnh viện khám chắc là cũng vô dụng.
Triệu Thành Tích ngừng , ngẩng đầu  cô, : "Sao đột nhiên  nghĩ đến cái ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Hôm nay Tuyến Cầm bảo với em là giờ phút thi đại học quan trọng   thể  thai, nếu   thì đợi  khi thi xong, quen với cuộc sống đại học  hãng .  em đột nhiên nhớ  là chúng   dùng biện pháp gì hết, bình thường cũng  tiết chế,  lâu như  mà    con?"
Cô nhíu mày : "Có  là  vấn đề  ?"
Động tác của   tiếp tục nữa,   xuống, ôm cô  lòng, hỏi cô: "Muốn  ?"
Nhan Hoan gật đầu  lắc đầu, bảo: "Tạm thời    lắm, nhưng   chắc chắc sẽ ."
Triệu Thành Tích ghì chặt cô, hung hăng thơm má cô  : "Vậy thì hai năm nữa hãng . Nghe  phụ nữ  thai quá sớm  ,  dùng một ít thuốc cho nên mới  , nên là đừng   lung tung."
Trước đây lúc  ở biên giới,  ở đó kết hôn sớm, thường xuyên  phụ nữ qua đời vì khó sinh, chuyện   để  ấn tượng  sâu sắc với , hơn nữa cô thực sự quá nhỏ bé, yếu ớt,   lo, cho nên  khi kết hôn  vẫn luôn chú ý, cũng  dùng thuốc.
Nhan Hoan giật : "Dùng thuốc? Thuốc gì? Có ảnh hưởng đến sức khỏe ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-149.html.]
Triệu Thành Tích  cô : "Không ảnh hưởng. Là một loại thuốc đông ý ở các bản làng biên giới. Bao đời trong bản đều dùng,  thấy  tác dụng phụ gì."
Đương nhiên thuốc đó  hẳn là chắc chắc  tác dụng nên bình thường  cũng  chú ý.
Nhan Hoan tò mò hỏi , nhưng     nhiều lời.
Cô  hỏi,  đáp: "Em như ,  còn nghĩ là em    con đấy. Trước đây   đợi em lớn một chút, bây giờ    nữa ."
Nhan Hoan  trong lòng   "khanh khách": "Không , em cảm thấy     con sớm  phiền chúng . Có con , em   may quần áo,    học,  còn thời gian quan tâm  nữa."
Triệu Thành Tích: ...
Khoảng thời gian , tuy rằng Triệu Thành Tích vẫn khá lo lắng nhưng hai   gắn bó như keo sơn  nay  từng , như  cũng coi như xoa dịu tâm trạng của  một chút.
      nổi hai  quá dính , quá ân ái.
Triệu Lan Trân  đến thăm Nhan Hoan  nữa, đưa tài liệu cho cô, thuận tiện kiểm tra tiến độ ôn tập của cô,  lẽ là  sự  mật của hai  đ.â.m  mắt... Tuy rằng nét mặt của Triệu Thành Tích vẫn nghiêm túc   như một, lúc hai  ở bên ngoài, ngoại trừ mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ cửa của Nhan Hoan xinh  hơn ngày thường thì những cái khác vẫn nghiêm túc, nhưng Triệu Lan Trân  chua ê hết cả răng vì bầu  khí  .
Bà  cũng   là  từng thấy cháu gái và cháu rể ân ái. Bà  cũng  yêu thích và cảm kích Triệu Thành Tích. Sau những chuyện tồi tệ mà Nhan Hoan trải qua ở nhà họ Thẩm, gặp  Triệu Thành Tích  vui mừng   cảm kích.
 lúc quan trọng như thế  bà    Nhan Hoan  phân tâm.
Lúc về,   bà  thấy chồng  đang trách mắng con trai út đến mức  ngẩng đầu lên .
Nhan Hồng An cúi đầu suy nghĩ, lầm bầm: "Ba , con   khối gỗ, ba và con dày vò lẫn  như , còn  bằng cùng Thẩm Mỹ Nguyệt đó yêu thương lẫn ."
Một câu  khiến Nhan Đông Hà suýt nữa thì nổi trận lôi đình.
Triệu Lan Trân cau mày, cuối tuần  ép Nhan Hồng An đến chỗ Nhan Hoan.
Nhan Hoan  chút chẳng hiểu tại , ánh mắt của Triệu Thành Tích   thể nào hiền lành nổi. Triệu Lan Trân  với Nhan Hoan: "Dì bảo nó xin nghỉ ở nhà máy, tập chung chuẩn  ôn thi đại học, nhưng nó ở trong thành phố  chẳng  tư tưởng học hành. Ba nó bây giờ cũng  quản nổi nó. Dì thấy bây giờ nó cũng chỉ  lời cháu, nên  lôi nó đến đây. Tháng  cháu quản nó giúp gì, nếu mà còn   thì cứ để Thành Tích cầm gậy đánh nó."