"Hơn nữa, việc ôn tập  cũng  tạo nên  nền tảng ban đầu, dù năm nay cô  trượt thì năm  vẫn  thể thi  .  nghĩ thi trượt   là vấn đề,   là   thì thôi , nhưng sẽ là vấn đề lớn khi cô   cách  ơn đấy!"
Nói xong liền xoay  rời .
Mọi  trong viện cũng  lượt rời .
Chỉ  Nhiêu Thiết Lan gần như ngã quỵ vì hận và tức giận ôm lấy khuôn mặt đang bừng bừng đau nhức của cô .
Sắp đến cuối năm, Lương Tuyết Cầm và Vương Thiến Thiến cũng chuẩn  rời khỏi nông trường.
Hôm nay, thím Liêu đưa hai  em Tiểu Thạch Đầu đến huyện, thím Liêu mời bốn  ở ký túc xá của Nhan Hoan đến nhà  ăn thịt cừu.
Khi   đang  về Nhiêu Thiết Lan, Lương Tuyết Cầm : "Cũng là do chúng   cẩn thận. Với sự khiêu khích của Nhiêu Thiết Lan, những thanh niên trí thức ở nông trường chắc chắn  sự bất mãn hoặc thậm chí là oán giận em."
Nhan Hoan lắc đầu  : "Không ,  đời     thể thỏa mãn  hết  , sống  vì  khác, lương tâm trong sáng."
Nói xong, cô  an ủi Lương Tuyết Cầm,"Lúc đó chị mắng cũng đủ . Nếu vẫn còn  oán giận thì cũng   chuyện của em, là chuyện của họ."
"!"
Thím Liêu bưng một đĩa thịt cừu từ trong bếp  tới,  xuống và bỏ thịt cừu  nồi, ,"Cháu cứ tiến lên và đập  miệng cô  . Các cháu đều là thanh niên trí thức, những   bắt nạt trong nông trường là do còn quá lương thiện và nhẫn nhịn, thím nghĩ các lãnh đạo của nông trường cũng  rõ ràng,  chuyện gì thì nên  thẳng  còn hơn để trong lòng   ức h.i.ế.p  dám lên tiếng? Mặc dù tất cả vẫn  , nhưng cháu cũng  thể chỉ mạnh mẽ ngoài mặt, nếu cháu  thể vượt qua rào cản đó thì trong lòng cháu sẽ  đau khổ!"
"Hoan Hoan, nếu   oán giận cháu, chỉ cho thấy    đáng để cháu gặp ,  hơn hết nên tránh xa, nếu , cho dù cháu   với họ đến , cũng   đến bao giờ  đó  ôm mối hận tiếp theo. Chưa   đành, nhưng  thì càng thêm phiền!"
"Thím  đúng,"
Trần Mẫn Phân bật ,"Đừng bận tâm đến những  như ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Luôn  nhiều loại  khác   thế giới  mà.
"Nhan Hoan,  em   cho    em đạt bao nhiêu điểm trong bài kiểm tra ?"
Vương Thiến Thiến  khó chịu khi nghĩ đến những lời đồn đại bên ngoài, liền : "Nói để đánh  mặt bọn họ!"
Tuy rằng thư nhập học   gửi tới, nhưng thật  điểm    thống nhất, Nhan Hoan cũng   .
"Vội gì chứ."
Nhan Hoan bật ,"Mọi  cứ  đến chuyện  ,    phiền phức ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-157.html.]
Dạo    cô đang bận .
Đang  chuyện, giọng  lớn của  đưa thư ở nông trường vang lên ngoài cửa,"Chị Liêu, chị  thư!"
Vừa  thấy Nhan Hoan, liền  : "Ồ, thợ may Tiểu Nhan đến ,  thư của cháu , chúc mừng, là thư của đại học!"
Vừa  ông   lấy  một chiếc phong bì  chữ " Đại Học Tây Châu " in đậm màu xanh đưa cho Nhan Hoan, cúi đầu  cô.
Nhan Hoan lấy  xem, hóa  là một lá thư nhập học.
Thư nhập học của Khoa dệt nhuộm Đại Học Tây Châu.
"Tuyệt quá!"
Vương Thiến Thiến vỗ bàn : "Chị mới  nghĩ tới,  đợi em nhận  thông báo  mới rời , nhưng bây giờ chị   !"
Khi cô   , mắt cô  cũng đỏ lên.
Người đưa thư  : "Người  nhất thường đến  cùng, , thợ may Tiểu Nhan, đừng quên bộ quần áo cháu may cho con gái chú đấy, đây là bộ quần áo sinh viên Đại Học Tây Châu may cho con gái chú đó. À,  là một sinh viên  đầu chứ!"
Nhan Hoan nở nụ .
Thím Liêu vỗ tay : "Tốt quá,  , Lão Cao,   những lời  thì tiệm may của Hoan Hoan nhà chúng  nhất định sẽ  ăn khách!"
Đám đông: ...
Thím thật cao tay!
Nhan Hoan nhận  giấy nhập học của Tây Châu Đại Học.
 lúc ,  một  khác, vì tiện   nên  nhận  giấy nhập học của Tây Châu Đại Học sớm hơn Nhan Hoan hai ngày.
Đó là Thẩm Tụ Tụ.
Thẩm Tụ Tụ   ảnh hưởng nặng nề kể từ khi  Triệu Thành Tích cảnh cáo ở nông trại một năm .
Cô   cố gắng sống an phận trong thời gian quá, nên chắc chắn sẽ  chạy tới nhà họ Triệu nữa.
 quan hệ nhiều năm như ,  thể  phá là phá , cho dù cô   đến nhà họ Triệu, nhưng nhà họ Triệu  đến tìm cô . ... Và ngay cả khi   Triệu Thành Tích, nhà họ Triệu cũng là một gia tộc  năng lực và đáng kính ở Tây Châu, cũng như ông cụ ở Bắc Kinh,  bao  cân đo đong đếm,  bao nhiêu năm khổ luyện, ông    mối quan hệ bền chặt với Cao Ngọc Hồng, tình cảm còn đó nên mối lương duyên sẽ  rạn nứt.
 cô  vẫn  thận trọng.