quá muộn,   đều  Thẩm Tụ Tụ  thi đỗ, nhưng con gái của bà  thì .
Đó là lý do tại  Thẩm Tụ Tụ  giấu kỹ tình hình của   đây.
Bà  lắc đầu : "Bây giờ cũng muộn  , nếu như  sớm thì còn  cơ hội, đừng  cho ai  nữa, nếu ba con  chuyện  thì sẽ mắng con đấy."
Một lúc  bà   : "Tuy nhiên, nếu con thực sự   , thì để năm  con bé thi hộ con."
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Bá Vinh gọi điện cho bí thư Chung.
Bí thư Chung tìm Triệu Thành Tích.
Ông   : "Cháu  xem,  nào chú đến công trường cũng   nhiều với cháu về chuyện công việc, nhưng  tới tới lui lui với  nhà cháu cực kỳ nhiều. Lần  là cô vợ nhỏ của cháu tìm chú để mở cửa hàng, bây giờ thì ba của cháu gọi đến,  là năm nay ông cụ nhà mấy cháu còn   cả với chị dâu của cháu   cháu  kết hôn, vợ của cháu còn thi đậu đại học, thế nên    đặc biệt về Tây Châu đón năm mới,  chúc mừng hai . Bảo chú dặn cháu đến khi đó nhất định  dẫn theo vợ của cháu về nhà."
Ông   thấy Triệu Thành Tích im lặng, : "Được , dù   nữa thì ba  vẫn là ba , dù cho trong lòng cháu  ý kiến  nữa thì những chuyện nên  vẫn cần  . Còn về phần vợ cháu, bảo vệ cho thật  là  . Cách bọn họ đối xử với vợ của cháu     là dựa  sắc mặt của cháu  ? Chỉ cần cháu tự  bảo vệ vợ của cháu thì bọn họ cũng  dám thật sự  gì. Nếu   sự đồng ý của ông cụ nhà cháu thì bọn họ  càng  thể  gì nữa. À, đúng ."
Ông  mỉm  bổ sung, : "Ba của cháu còn cố tình bổ sung thêm,  là   sẽ  để cho cái gì mà Thẩm Tụ Tụ đến nhà các cháu ăn tết. Không thể nào gặp  để cho cháu yên tâm. Cháu xem ,   bọn họ  thỏa hiệp   ?"
Triệu Thành Tích khẽ gật đầu, đáp .
Anh  tình nguyện trở về ngôi nhà đó, nhưng quan hệ của  với ông nội và  cả thì  tệ.
Nếu  thể  cho ông nội chấp nhận Nhan Hoan thì trong lòng  lúc nào cũng sẽ  vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-159.html.]
Bí thư Chung  chuyện  xong,  như  nhớ đến cái gì đó, hỏi Triệu Thành Tích: " , cái cửa hàng đó của vợ cháu, bây giờ thế nào ?"
Nói đến chuyện  thì sắc mặt của Triệu Thành Tích trở nên  .
Đương nhiên   là do cửa hàng đó của vợ   ăn  , mà là do cái cửa hàng đó buôn bán thật sự quá .
Kể từ khi Nhan Hoan nhận  giấy thông báo trúng tuyển của trường đại học Tây Châu thì việc kinh doanh của năm  vốn đang phát đạt nay  càng thêm phát đạt. Rất nhiều  chạy đến tranh thủ  cuối cùng , nhờ Nhan Hoan  quần áo giúp. Nói rằng đây là do chính tay sinh viên trường đại học Tây Châu  ,   mặt mũi    thể đem đến vận may... Nhìn những  thanh niên trí thức sống chung ký túc xá với cô , ai cũng thi đậu  những trường đại học lớn cả. Còn cả Trần Mẫn Phân, đội trưởng Trần nữa, bản  cô  sinh con, nhưng chồng của cô  cũng thi đậu  trường đại học lớn, đó   là do may mắn  ?
Dù  thì tin đồn cũng ngày càng trở nên thái quá, cuối cùng cho dù Nhan Hoan quá bận,  cắt bớt đơn đặt hàng quần áo, nhưng những    nghĩ chỉ cần  thể mua  một chiếc ví thôi cũng . Tóm  là, những sản phẩm nào  in hình chú gấu nâu nhỏ,  cần  là ví tiền  là túi xách, túi đeo chéo,  kịp mang đến bán ở đội sinh hoạt bên  thì cũng   nhiều  đến đây đặt , căn bản là   kịp.
Thế nên mấy ngày gần đây Nhan Hoan vô cùng bận rộn, ngày nào cũng  tăng ca  việc. Cho dù  Mễ Nguyệt Hồng và ba  học trò đến giúp, thậm chí còn  cả thím Liêu bà Vương Thiến Thiến cũng đến giúp thì cũng   xong.
Tình huống   là  khi Nhan Hoan cố ý khống chế  lượng.
Thật  bí thư Chung đến đây  hai ngày  nên đương nhiên cũng    đến chuyện .
Ông   vui khi  thấy vẻ mặt đó của Triệu Thành Tích.
Thầm nghĩ,   là do tự cháu chọn, với cái tính tình đó của cô , sợ là   dù   dày vò  chăng nữa thì cháu cũng chỉ  thể chịu đựng mà thôi.
 mà ông  sợ nếu như   thì Triệu Thành Tích  thể nào giữ  mặt mũi nữa nên   bụng   .
 mà  khi Triệu Thành Tích  một vòng trong tuyết thì cảm thấy như thế cũng .
Ở đây, ngày nào Nhan Hoan cũng  bận rộn, còn  bằng đem tất cả  chuyện ở đây đặt sang một bên, hai  cùng   thành phố Tây Châu chơi mấy hôm.