Triệu Thành Tích về nhà lập tức  chuyện  cho Nhan Hoan.
Triệu Thành Tích còn sợ là Nhan Hoan sẽ  vui, nhưng thật    nghĩ nhiều , Nhan Hoan vốn    quan tâm đến mấy chuyện .
Cô chỉ cẩn thận hỏi   về quan hệ của  và ông nội cùng với  cả, chị dâu,  đó tràn đầy hưng phấn  chuẩn  quà.
Nhan Hoan  từng là  keo kiệt gì cả.
Lúc ,  đầu tiên cô đến thăm nhà họ Triệu, cô chỉ mua mấy hộp bánh ngọt, còn là mấy hộp bánh ngọt bình thường mua ở đội sinh hoạt bên .
  đến thăm , cô cũng chuẩn  mấy món lễ vật thật .
Quà cho ông Triệu là một chiếc khăn choàng bằng lông. Không  chuẩn  quà gì cho  cả nhà họ Triệu nhưng  chuẩn  cho vợ của Triệu Thành Cương là Hứa Chiêu Ngọc một chiếc váy len, còn chuẩn  cho đứa con trai bốn tuổi của hai  bọn họ một chiếc áo măng tô, một đôi bốt và một chiếc khăn choàng, cùng một bộ với ông Triệu.
Cả hai vẫn đến  buổi chiều ngày giao thừa.
Lúc đến thì nhà họ Triệu  vô cùng náo nhiệt.
Những  khác của nhà họ Triệu  đến cả . Do ông cụ và Triệu Thành Cương hiếm khi  dịp về thành phố Tây Châu đón tết, thế nên Triệu Tuệ cũng dẫn theo chồng của  và hai  con trai cùng  đến nhà  ruột ăn tất niên.
Lúc Triệu Thành Tích dẫn theo Nhan Hoan bước  cửa, phòng khách vốn đang náo nhiệt bỗng yên tĩnh trong chốc lát.
Tất cả   đều  về phía cửa.
Anh cả, chị dâu và ông Triệu mỉm .
Vẻ mặt của Cao Ngọc Hồng và Triệu Hòa   .
Triệu Tuệ lúc nào cũng  giả vờ.
Bước đến đón Triệu Thành Tích và Nhan Hoan, : "Thành Tích, Tiểu Nhan, hai đứa  đây, tất cả   đều đang đợi hai đứa đó."
Dứt lời lập tức đón Triệu Thành Tích và Nhan Hoan  trong, bảo bọn họ để đồ trong tay xuống nhanh chóng  xuống  chuyện với  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-160.html.]
Triệu Thành Tích dẫn Nhan Hoan đến chào hỏi với ông Triệu, Triệu Thành Cương và Hứa Chiêu Ngọc. Hứa Chiêu Ngọc mỉm , lập tức kéo con trai của  là Triệu Đông, bảo  bé chào chú hai và thím hai.
Tên nhóc đó gọi chú hai và thím hai xong thì ánh mắt lập tức xoay vòng đảo quanh  của Nhan Hoan,  đó long trời lở đất : "Thím hai thím  quá, thím đổi chỗ với  của cháu ."
Mọi :...
Hứa Chiêu Ngọc vỗ lên đầu con trai  một cái   với Nhan Hoan: "Em dâu, em đừng để ý, thằng nhóc  cứ tía lia suốt ngày. Chị cũng  hiểu nổi, chị với ba nó đều   là loại   đáng tin,  thằng bé  cứ mở mồm như thế nào là như thế đấy, chuyện gì cũng  ."
Nhan Hoan đưa tay khẽ nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn giống hệt với ba của  bé nhưng  sinh động và non nớt hơn trăm  đó,  : "Như thế  ,  đáng yêu."
Chuyện    là   .
Nếu cứ xụ mặt như ba của  bé thì mới  c.h.ế.t  .
Nhan Hoan véo Triệu Đông xong, cảm thấy  bé  cho cô thể diện như thế  nên cô cũng lấy những món quà   chuẩn   đưa cho  bé. Lúc Triệu Đông mặc  xong đang vui vẻ khoe khoang xoay vòng vòng thì Nhan Hoan cũng lấy tất cả những món quà  chuẩn  cho ông Triệu và Hứa Chiêu Ngọc .
Chuyện  ngoài những   nhận quà và Triệu Thành Cương  thì vẻ mặt của những  khác đều  . ... Năm ngoái Nhan Hoan  từng tặng cho bọn họ bất cứ thứ gì cả.
Nhất là Triệu Hòa,  chằm chằm  chiếc váy len mà Nhan Hoan đưa choa Hứa Chiêu Ngọc đến đỏ mắt.
Hứa Chiêu Ngọc  thấy cũng xem như  .
Triệu Đông mặc đồ của  xong  nhất định  ông của  cũng  đeo khăn choàng lên. Ông Triệu dùng một tay xách  nhóc ,  đó lấy hai cái bao lì xì  dày từ trong n.g.ự.c  đưa cho Nhan Hoan, còn một cái đưa cho Triệu Thành Tích, : "Hai đứa tụi cháu, ông cũng   mặt khi hai đứa kết hôn, dù  khó khăn cũng nên tiết kiệm, đơn giản hết  thứ cũng  ,  , nhưng bao lì xì của bề  thì vẫn  đưa, hai đứa cứ nhận . Tiểu Nhan, cháu  hai bao, đây là phần thưởng cho cháu vì cháu đỗ đại học, tiểu Hứa cũng , của hai đứa giống hệt ."
Nhan Hoan : "Ông nội, nếu sớm  sẽ  lì xì thì cháu  chuẩn  quà cho ông phong phú hơn ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cái con nhóc !"
Ông Triệu  ha hả.
Lúc  Hứa Chiêu Ngọc cũng lấy từ trong túi của cô   hai cái bao lì xì, ngoài  còn cả một hộp trang sức, : "Tiền lì xì  là do chị với  cả của tụi em cho các em tiền lì xì kết hôn, còn cái  là lắc tay."
Dứt lời, cô  mở hộp trang sức , quả nhiên bên trong là một chiếc vòng bằng vàng.
Ánh mắt của Cao Ngọc Hồng, Triệu Tuệ và Triệu Hòa đều trừng lớn!