Hứa Chiêu Ngọc chỉ vờ như   thấy biểu cảm của  , mỉm  đeo lên tay của Nhan Hoan,  đó mới  tiếp: "Quê của chị ở Quảng Đông, lúc kết hôn thì   và bạn bè  thích tặng những món trang sức thế . Đây là thứ mà dì của chị tặng cho chị khi chị kết hôn, là của bà chị, đây là do bà ngoại để , thế nên chị  mượn hoa dâng phật, tặng cho em ."
Ở Quảng Đông   thường gọi bà ngoại là "bà".
Món quà  thật sự   quý giá.
Nhan Hoan thậm chí  hiểu  tại  Triệu Hòa   thói quen như  , bản  cô   một cái váy cũng xem là chuyện đương nhiên như thế.
Cô   chị dâu cả và Thẩm Tụ Tụ chiều chuộng như thế, nên cũng tự giác cảm thấy chị dâu của  cũng  như thế...
Nhan Hoan ho một tiếng  đó nghiêm túc cảm ơn Hứa Chiêu Ngọc.
Vẻ mặt của Cao Ngọc Hồng, Triệu Hòa và Triệu Tuệ đề  khó coi!
Triệu Thành Cương và Hứa Chiêu Ngọc  hiếm khi về nhà  dịp tết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lần cuối cùng bọn họ về nhà  dịp năm mới là một năm  khi bọn họ kết hôn. Lúc  cô  thật sự  tặng cho bọn họ  ít quà, nhưng nhiều nhất là quần áo, khăn choàng, thuốc, vân vân,  từng  chuyện  gặp mặt  tặng trang sức bằng vàng thế .
Mấy năm nay năm nào bọn họ cũng sẽ về nhà thăm ba  mấy hôm, mỗi  về đều mang theo  ít đồ.
Lúc  Triệu Hòa vẫn  háo hức.
  khi so sánh với Nhan Hoan thì chỉ giống như là đang dỗ dành con nít .
Mà Triệu Tuệ, hai đứa con trai của cô  ở ngay bên cạnh, nhưng Hứa Chiêu Ngọc chỉ tặng cho hai thằng bé mỗi  một chiếc khăn choàng mà thôi.
Còn Nhan Hoan, tặng cho Triệu Đông trọn bộ quần áo và giày, mà đối với hai đứa con trai của cô  thì   như   thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-161.html.]
Đây là   mà phát thức ăn ?
Triệu Tuệ chỉ cảm thấy ngọn lửa giận đang cháy bừng lên trong lòng.
Triệu Hòa thì xém một chút  cắn nát môi.
Cuối cùng cô  nhịn   nữa, : "Chị dâu cả, chị thật là hào phóng. Mới chỉ gặp chị dâu hai  đầu mà  tặng cho chị  một chiếc vòng bằng vàng . Vậy em và  của em  quà  ? Bọn em  chờ chị về  lâu  đó."
Càng  thì giọng điệu  càng pha thêm chút nhõng nhẽo và tủi .
Mọi :...
Khóe miệng của Hứa Chiêu Ngọc co rút,  định  chuyện thì Cao Ngọc Hồng bên đó  khẽ vỗ lên  cô con gái nhỏ của , : "Con bé ,   nào mà chị dâu cả của con đến nhà mà  tặng quà cho con chứ? Chị  tặng vòng vàng cho chị dâu hai của con là do đây là quà kết hôn của chị dâu hai và  hai của con. Con  cái  thì cũng  đợi đến lúc con kết hôn mới  . Đến khi đó chị dâu cả của con chắc chắn sẽ tặng cho con một thứ  hơn thế  nữa."
Nhan Hoan và Hứa Chiêu Ngọc:...
Triệu Hòa   về phía Nhan Hoan: "Chị dâu hai, chiếc váy len chị tặng cho chị dâu cả cũng  . Năm  em nhờ chị  giúp em một chiếc váy, chị  là  đặt hàng , năm nay em  thể nào đặt    ?  lúc ông nội và vợ chồng  cả đều  về, tiền mừng tuổi của em năm nay chắc chắn sẽ  nhiều, em đưa cho chị để chị  giúp em một cái    ? Ngoài   cho  em một cái nữa, em trả tiền."
Nhan Hoan:...
Sao  thể nuôi dạy  một bông hoa lạ thế   chứ?
Nhan Hoan vô cùng nghiêm túc và chân thành  cô , : "Thật xin , năm nay cũng  . đơn hàng tồn đọng của năm  vẫn còn  nhiều, nhưng  khi hết tết thì  nhanh chóng đến ngày trường học khai giảng, để  thể  thành hết tất cả các đơn hàng  thì ngày nào chị cũng  chong đèn đến sáng để ,    thể nào nhận thêm đơn nữa. Em  đó,   quan trọng nhất là   giữ chữ tín, những  thợ thủ công như chị thì càng nên như thế, nếu    còn ai đến tìm chị  đồ nữa chứ?"
Triệu Hòa:...
Khuôn mặt của Triệu Hòa bỗng nhiên đỏ bừng lên.
Mặt của Cao Ngọc Hồng cũng sa sầm xuống, nhưng bà  sợ con gái của  sẽ  kêu gào lên như năm  nên giữ chặt lấy cô ,  đó phụng phịu  với Nhan Hoan: "Tiểu Nhan , A Hòa chỉ là  thấy bộ đồ con đưa cho Chiêu Ngọc  , cũng     tay nghề của con , thế nên mới nửa đùa nửa thật  giỡn với con, con  rảnh thì thôi .  mà con cũng  thi đậu đại học ,   ít  mấy chuyện như  quần áo cho   để kiếm chút tiền thủ công thế  ,  nhiều thời gian thì nên  bồi dưỡng thành tích của , chăm chỉ  sách mới là con đường đúng đắn."