Triệu Thành Cương cao ráo  trai,   trách nhiệm,   cũng   vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của Triệu Thành Tích, khi còn bé cô  cũng  nhiều thời gian tiếp xúc để vun đắp tình cảm thanh mai trúc mã, tiếc rằng khi đó ánh mắt và trái tim của cô  đều đặt   Triệu Thành Tích...
Cô  nhẹ nhàng hít  một .
Không còn cách nào khác, quá khứ chính là quá khứ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô  lắc đầu, gạt   suy nghĩ và cảm xúc lẫn lộn, tập trung giải quyết chuyện  mắt.
Cô  : "Thực sự mà  thì tỷ lệ trúng tuyển  đại học bên chúng  thấp,  lẽ vùng miền quá xa xôi, thông tin  đầy đủ, giống như ở Bắc Kinh, từ tháng tám tháng chín khi nhà nước triệu tập các chuyên gia giáo dục đến để tổ chức một hội nghị về chuyên đề giáo dục, thì tin tức kỳ thi tuyển sinh đại học sắp khôi phục   truyền , các loại tài liệu ôn tập cũng đầy đủ nhất,  nhiều tài liệu  bán hết ngay lập tức khi  xuất hiện ở Bắc Kinh,    thể đến lượt chỗ chúng ? Lớp ôn tập bên đó cũng đầy đủ giáo viên giỏi... A Hòa nếu em  ôn tập cho kỳ thi tuyển sinh đại học, thì  nhất nên đến Bắc Kinh."
Rồi   với Cao Ngọc Hồng,"Còn  dì Cao, chị dâu cả ở Bắc Kinh cũng sắp  đại học,  cả  ở trong bộ đội thời gian dài, trong nhà chỉ  ông nội và Đông Đông, chỉ  một  giúp việc ở đấy lỡ như xảy  chuyện gì thì  ? Trước  bác Triệu còn  công việc thì   cách nào, bây giờ bác Triệu  về hưu, dì Cao và bác Triệu    thể dẫn A Hòa  cùng đến Bắc Kinh ở, dì Cao cũng   cả chị dâu hiếu thảo,  thì dì và bác Triệu cũng   thể chăm sóc hiếu thảo với ông nội,   thể chăm sóc Đông Đông   cả chị dâu. Như thế  chẳng  vẹn cả đôi đường ? Cũng tạm thời tránh xa những chuyện bực  bên Tây Châu , đến khi  về thì  về thôi."
Cuộc  chuyện  khiến sắc mặt của Cao Ngọc Hồng ngày càng rạng rỡ.
Ánh mắt của Triệu Hòa cũng sáng lên.
Gần đây cô   chịu đủ những  luôn  cô   thể thi đậu đại học !
Đi Bắc Kinh, còn  thể diện hơn những  chỉ thi  trường học rách nát của Tây Châu như các !
Mà sống cùng với  cả chị dâu   bao,  cả luôn  với cô , chị dâu càng hào phóng hơn, cô   cái gì    cái gì họ đều mua cho cô !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-170.html.]
Nghĩ đến những điều , thì những chuyện phiền muộn gần đây chừng như dọn sạch sành sanh.
Đến khi sắp ăn cơm tối, Hứa Chiêu Ngọc  thấy  chồng, em chồng và Thẩm Tụ Tụ   khỏi phòng,  chồng và em chồng cách đây  lâu còn mặt mày đen thui mắt đỏ bừng  mặt mày hồng hào, rạng rỡ sức sống một cách kỳ lạ.
Cô    Thẩm Tụ Tụ thêm một  nữa.
Bởi vì sự  đổi bên trong  cũng là thời gian  chồng và cô út kéo Thẩm Tụ Tụ  phòng  chuyện.
Nói đến Thẩm Tụ Tụ, Hứa Chiêu Ngọc vốn hiếm khi đến thành phố Tây Châu và càng ít tiếp xúc với Thẩm Tụ Tụ.
Mỗi  Thẩm Tụ Tụ đều cư xử    mặt cô , dựa  những biểu hiện  lẽ  cô  nên  ấn tượng   về cô  mới đúng.
  chồng, chị chồng, em chồng khiến cô   chịu nổi   vô cùng hài lòng với Thẩm Tụ Tụ, điều  khiến cô   khỏi tò mò về mối quan hệ của Thẩm Tụ Tụ với  chồng, chị chồng và em chồng, lòng tò mò cả đời   quan sát thêm vài , mà một khi quan sát thì sẽ phát hiện   nhiều vấn đề, nghĩ   nhiều chuyện dường như mùi vị cũng   đổi... Ví dụ như khi cô  và chồng mới kết hôn,  đầu tiên đến thành phố Tây Châu gặp ba  chồng, cô     keo kiệt gì, đương nhiên tặng quà cho  chồng, chị chồng và em chồng  hào phóng.
Lúc đó,  chồng, chị chồng và em chồng còn   thói quen xin đồ cô  như một điều tất nhiên, khi nhận  quà của cô  cũng  ngạc nhiên  vui mừng,   ơn và quý mến cô .
Có một  cô  vô tình  ngang qua phòng của  chồng thì  thấy họ  chuyện trong phòng, chị chồng : "Mẹ, em dâu tặng con nhiều đồ như    con nên tặng  nó vài thứ gì ? Ban đầu cho phong bì lì xì mười tệ   ít?"
Em chồng cũng : "Phải đấy, , chị cả còn cho bì lì xì mà con ngay cả bì lì xì cũng  cho."
Mẹ chồng : "... Ừm, quà nó tặng   nặng, chính là quà gặp mặt  cho nó dường như cũng  ít."
Sau đó cô   thấy Thẩm Tụ Tụ : "Dì Cao, chị cả, A Hòa,   nghĩ nhiều ,      cần nghĩ đến chuyện . Chị dâu  xuất  , trong nhà  tiền, chút đồ   là gì với chị  cả."