"Hơn nữa cháu tin rằng, chị  thật lòng tặng những món đồ  cho dì Cao, chị cả và A Hòa, là hi vọng  thể hòa nhập  gia đình , chỉ cần dì Cao, chỉ cả và A Hòa   nhận quà đều thích và vui vẻ,  thể chấp nhận chị  thì chị dâu chắc chắn   thỏa mãn,  cả cũng vui. Ai mà    cả hiếu thảo nhất chứ? Chị dâu  như  cũng là vì để cho  cả vui. Vả  con dâu  hiếu với ba  chồng, yêu thương chị em chồng vốn là chuyện đương nhiên mà."
Thoạt  điều   vẻ   vấn đề gì quá lớn.
  lâu , đến khi Hứa Chiêu Ngọc cảm thấy phiền chán với những yêu cầu ngày càng thẳng thắn của  chồng, chị chồng và em chồng qua đường dây điện thoại,  đó nghĩ  thì cảm thấy là một vấn đề lớn.
Dựa     tiền,  tặng đồ cho các , các   cần đáp  mà chỉ cần cho  vẻ mặt vui vẻ là  "chắc chắn   thỏa mãn"?
Thỏa mãn cái búa !
Những chi tiết  thật sự quá nhiều để liệt kê.
Tóm , Thẩm Tụ Tụ liên tục  với những   rằng,   ,   bỏ  cho   là điều đương nhiên, chỉ cần   vui thì đó là vinh hạnh của  ...
Dù  mặc cho cả nhà khen cô  như thế nào, chồng cô  cũng cảm thấy nếu Triệu Thành Tích  kết hôn với Thẩm Tụ Tụ cũng , thì trong lòng cô    chán ghét.
Cho nên cuối cùng Triệu Thành Tích kết hôn với  khác, dù    nhà họ Triệu nhảy loạn lên thì tâm trạng cô  vẫn  .
Đây cũng là một trong những lý do mà cô   ấn tượng  với Nhan Hoan ngay từ ban đầu.
 cô  sống ở Bắc Kinh,   cũng  thể kết hôn với Triệu Thành Tích,   cũng sẽ   tiếp xúc gì, cho nên bất luận cô  dỗ  chồng và em chồng như thế nào, cô  cũng lười để ý.
Sau đó cô   thấy  chồng cô  với chồng  rằng: "Thành Cương ,    thật là tức giận đến hồ đồ, gần đây Tây Châu  quá nhiều chuyện phiền lòng nên  nghĩ,   ba con về hưu  ?  lúc vợ con cũng   học đại học, ông nội con và đứa trẻ đều   ai chăm sóc, chi bằng   cùng với ba con đến Bắc Kinh ở một  thời gian nhé, như thế  cũng tiện cho A Hòa ôn tập cho kỳ thi đại học... Mẹ  , chi bằng   để A Hòa thi  đại học ở Bắc Kinh, cả nhà chúng  đều sống ở Bắc Kinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-171.html.]
Không thể trông cậy  con trai út, mà họ Nhan  thật là gặp  nào cũng tức đến mức lên cơn đau tim  đó.
Vốn dĩ trong lòng bà  còn  khổ sở, nuôi nhiều con như  mà bên cạnh   ai  thể phụng dưỡng  khi về già, nhưng những lời  của Thẩm Tụ Tụ  khiến cho bà  sáng tỏ thông suốt,  mắt hiện lên ánh sáng tươi . ... Tuy rằng bà    sợ ông cụ, nhưng sống cùng với con trai cả, con dâu hiếu thảo và cháu ngoan ở Bắc Kinh tươi sáng, thì viễn cảnh về tương lai     chế ngự những nỗi sợ hãi .
Triệu Thành Cương  ngờ    sẽ đột nhiên    Bắc Kinh, đây là điều mà  đây    từng nghĩ đến, trong nhất thời   sững sờ.
Mà Hứa Chiêu Ngọc quả thực giống như  sấm sét nổ tung trong đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
 mà  đúng, Hứa Chiêu Ngọc bỗng  đầu  về phía Thẩm Tụ Tụ.
Mới một tiếng ,  chồng và em chồng cô  vẫn   suy nghĩ , nhưng khi kéo Thẩm Tụ Tụ  phòng  chuyện một lúc thì khuôn mặt như đưa đám   bằng khuôn mặt rạng rỡ sức sống,  đó chạy đến  với chồng cô  chuyển đến Bắc Kinh ở?
Hứa Chiêu Ngọc cho dù kiềm chế  đến mấy  nữa  lúc  cũng trở nên tức giận.
Cô  nặn  một nụ  giả tạo và : "Mẹ, đang yên đang lành    nảy  suy nghĩ   ạ?"
"Còn   là Tụ Tụ nhắc nhở ."
Cao Ngọc Hồng mặt mày hớn hở  : "Nếu  chúng  cũng  nghĩ đến,  đây cứ luôn băn khoăn thằng lớn   thiết, cưới vợ còn thường chọc tức chúng ,  và ba con lúc còn trẻ  chịu nhiều gian khổ,  ngờ nuôi nhiều con như  khi già     ai để nhờ cậy... Con  theo thằng cả đương nhiên  , nhưng mà ở xa quá   gì đó cũng  ... Cũng là do đầu óc chúng    quanh co, thực  việc  đơn giản,   thì khỏe , chỉ cần chúng   Bắc Kinh thì  việc đều sẽ  giải quyết!"
Hứa Chiêu Ngọc  "Ha ha".
Khi Triệu Thành Cương  thấy     những lời  đó, nhất là câu "Mẹ và ba con lúc còn trẻ  chịu nhiều gian khổ,  ngờ nuôi nhiều con như  khi già     ai để nhờ cậy" thì sống mũi cay cay,  định  câu gì đó thì bất ngờ vợ  bỗng  đầu , cho   một ánh mắt mà    bao giờ thấy, lời    định   lập tức nghẹn .