Hứa Chiêu Ngọc trừng mắt  chồng  xong thì  đầu  về phía Thẩm Tụ Tụ, nở nụ  và : "Tụ Tụ, khó trách  và A Hòa luôn thích cô,  bỏ qua ý kiến của em trai nhà chúng , trực tiếp  theo tập quán của quê nhà cưới cô  cửa nhà họ Triệu  cho chú , cô quả là   chia sẻ lo âu   chồng  và A Hòa đấy!"
Thẩm Tụ Tụ  nụ  của Hứa Chiêu Ngọc  cho khiếp sợ.
Cô   từng gặp Hứa Chiêu Ngọc mấy .
Từ  đến giờ cảm giác mà Hứa Chiêu Ngọc cho cô  là một  nhã nhặn hào phóng, vì  cả nhà họ Triệu nên vô cùng bao dung Cao Ngọc Hồng, chị chồng và em chồng.
Cho nên khi cô  đưa  kế hoạch thoát   hảo cho chính , cũng  kịp nghĩ đến phản ứng của Hứa Chiêu Ngọc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô  nở một nụ   chút cứng nhắc,  trả lời  câu gì đấy nhưng lời  giống như mắc kẹt trong cổ họng,  lâu  thể thốt nên lời.
Mà lúc  cũng   là đầu óc của Triệu Hòa  vấn đề  cũng    sự   của chị dâu luôn hiền lành, mà thấy Thẩm Tụ Tụ bối rối thì  giải vây cho cô ,  : "Phải đấy chị dâu, chị Tụ Tụ  , nếu  hai thật sự kết hôn với chị Tụ Tụ thì  , năm nay  cũng sẽ  nghĩ đến chuyện  mà ngủ  , năm mới còn  họ Nhan, chị dâu thứ hai chọc tức đến rơi nước mắt... Cũng là vì chuyện   mới nghĩ nên  Bắc Kinh đấy."
Lúc  ông cụ Triệu và Triệu Bá Vinh đúng lúc từ  lầu  xuống, chỉ   nửa  lời  của cô .
Triệu Bá Vinh : "Cái gì  Bắc Kinh?"
Hứa Chiêu Ngọc  "Ha ha."
Cô   đầu   ba chồng  và ông cụ Triệu, : "Là thế  ạ. Thẩm Tụ Tụ  khuyên  và A Hòa để họ chuyển đến Bắc Kinh ở,    đến  với bọn con. Con là  Thẩm Tụ Tụ  thật sự  chia sẻ lo âu với  và A Hòa, nếu     và A Hòa   lời cô  đến , cô   gì thì chính là cái đấy? Cô    đính hôn với em hai,  lập tức ép em hai đính hôn với cô , cô    kết hôn với em hai, nếu   em hai  chủ kiến  đăng ký kết hôn với em dâu , thì    cũng  định  theo một  truyền thống của quê nhà trực tiếp tổ chức bữa tiệc ở nhà, cưới cô   cửa  em hai đấy!"
"Ghê gớm  đấy, con đang nghĩ nếu khi nào đó con chọc cô   vui, chỉ một câu  của cô    cũng khuyên   bảo Thành Cương ly hôn với con, cưới cô   ? Dù  Thành Cương cũng luôn  lời ba ,  giống em hai, cho dù ba  ép em  thế nào cũng vô dụng."
Mọi  đều sợ hãi  sự tức giận đột ngột  của Hứa Chiêu Ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-172.html.]
Thực , hình tượng  đây của cô  là một  giàu , hào phóng, hiền lành,  bụng thậm chí là xin gì  nấy  quá in sâu trong lòng  .
"Chiêu Ngọc!"
Triệu Thành Cương  cô  về  càng  càng quá đáng,  còn  đến   thì vội quát lớn.
Hứa Chiêu Ngọc  thấy tiếng quát bảo dừng  của Triệu Thành Cương thì  đầu    ,   nhịn thêm nữa.
Vốn dĩ   ở xa, một năm chỉ gặp  một , nhận ít quà tặng  đẩy  chỗ khác cũng   cả.
 nếu cô  còn nhịn nữa, thì  chồng em chồng  ý đồ   nổi lên suy nghĩ   theo con trưởng chăm già thì  chồng  quan niệm "hiếu thảo" thâm căn cố đế  của cô , e rằng về    là khó lòng đề phòng , , là ông cụ hướng về phía họ, nhưng mà   ai   ?
Còn nữa,  xem con cái nhà  nuôi nấng, đầu óc đứa nào cũng như  trét phân, cô   học đại học mà bảo cô  đưa con trai cho   chồng như thế  chăm?
Vừa nghĩ đến đây thôi cô    thể trực tiếp dùng tay chặt bàn sắt.
Còn nữa, cô  nhịn  chồng, chị chồng và em chồng như thế  thì cũng thôi .
Tại  còn  nhịn Thẩm Tụ Tụ ?
Đối phó với cô ?
Cô  là cái thứ gì mà dám  ý đồ lên  đầu cô ?
Cô  lạnh lùng trừng mắt  chồng ,  đó  đầu   Thẩm Tụ Tụ, ánh mắt lướt  Thẩm Tụ Tụ từ  xuống ,   nở một nụ  lạnh lùng và : "Nói đến cái , Thẩm Tụ Tụ,  vẫn  thật sự cảm ơn cô, cảm ơn cô    đôi mắt tinh tường  trúng em hai chứ   Thành Cương, nếu  với trình độ  vẻ thông minh  lấy lòng ở  mặt ba ,  dỗ chị chồng em chồng như cô, thì chỗ   gì còn  chỗ trống cho    chuyện, vị trí con dâu trưởng nhà họ Triệu còn   là của cô từ lâu  ?"
Mọi :...