Mọi  quả thực choáng váng  sự tức giận bất ngờ  của Hứa Chiêu Ngọc.
Thẩm Tụ Tụ giống như  hút hết m.á.u  , trong  lúc lạnh lúc nóng,  mặt lúc xanh lúc đỏ, giống như từ khi sống , lớp da bảo vệ luôn che chắn    đột nhiên    lột , hoảng sợ, lúng túng, quẫn bách.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chị, chị dâu..."
Môi cô  run run, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống "Rào rào".
"Chiêu Ngọc!"
Triệu Thành Cương nhíu mày, quát: "Em đang  bậy bạ gì đấy..."
"Em  bậy bạ cái gì?"
Hứa Chiêu Ngọc  đầu  trừng mắt  chồng  : "Lẽ nào lời em    thật ? Chuyện  nhà các      ư? Cô   quan hệ gì với em hai? Từ nhỏ đến lớn em hai  từng sống ở nhà, bởi vì ở xa nên lúc nhỏ mấy năm  gặp mặt  nhà  một , cũng   tại  cô   nhớ nhung  ... Lẽ nào thấy em hai học trường quân đội  tương lai ? Chỉ một lòng một   kết hôn với em , nhà các  cũng ghê gớm  còn đồng ý cô , ép em hai   cũng  dám về nhà... Anh thử nghĩ xem nếu em hai  thiết với  trong nhà hơn một chút thì e là   ép cưới từ lâu . Mà đây em hai  kết hôn một năm, là   gia đình  mà   cứ luôn miệng  cái gì mà nếu thằng hai/  hai cưới Tụ Tụ thì  , gia đình sẽ hòa thuận... Các  đây là đặt vị trí của em hai ở , đặt vị trí của em dâu hai ở ?"
"Cho nên em , nếu  cô   ý  đây là , thì e rằng các   kết hôn sớm ... Lời   sai ? Triệu Thành Cương,  để tay lên n.g.ự.c tự hỏi  , nếu  cô   ý  đây là  thì nơi  còn  chỗ để em   chuyện ?"
Triệu Thành Cương: ...
Anh  thật sự  khó xử  phiền não, cũng   tại  vợ   đột ngột bùng nổ như .
Anh   từng thấy cô hung dữ như  bao giờ.
"Em đang phát điên cái gì đấy?"
Rốt cuộc Triệu Thành Cương  chịu nổi,    hiểu đang yên đang lành tại  vợ   phát điên thành thế , còn kéo đến cả  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-173.html.]
Anh  : "Đây đều là những chuyện lung tung gì !"
"Phải."
Cao Ngọc Hồng cuối cùng cũng  phản ứng, bà  cũng  dọa bởi sự hung dữ bất ngờ của con dâu cả, ngập ngừng : "Chiêu Ngọc, con đang  những gì ? Tụ Tụ nhỏ hơn Thành Cương nhiều tuổi thế  mà."
"Lung tung, các  cũng  là lung tung ."
Hứa Chiêu Ngọc "Ha" một tiếng, lạnh lùng : "Đá  đập lên   thì   đau, em hai   sai cái gì? Từ nhỏ   đưa đến thung lũng  núi đến uống một miếng nước cũng  trèo đèo lội suối, ngay cả cơm cũng ăn  no, cấp hai học ở trường nội trú quân đội,  từng ở nhà một ngày, cũng  tiêu mấy đồng tiền trong nhà... Đáng lẽ  về nhà sớm hơn  chứ? Em    sai cái gì,  nhét phụ nữ liền nhét, nếu là một   thì cũng thôi, nhưng đây rõ ràng là một  một bụng nước bẩn lòng  mưu toan... Một lòng một  nhét cho em hai ép em  cưới..."
Cô   xong  đến  mặt Thẩm Tụ Tụ, vươn tay tát một cái "Bốp"  mặt cô , lạnh lùng : "Bớt giả bộ đáng thương  mặt  ,  khác ăn chiêu  của cô, nhưng mà  thì ! Cô thật sự cho rằng    những năm  cô   những gì ở  lưng ư? Hễ  và Triệu Tuệ, Triệu Hòa  cái gì đó, thì cô sẽ xúi họ xin , thế nào,  cưới  em hai nên ghét họ "vo ve"  phiền  mặt cô,  mê hoặc họ  Bắc Kinh để cô yên tĩnh chứ gì? Cô thật sự nghĩ  là  thông minh duy nhất  đời  nhỉ!"
Thẩm Tụ Tụ che mặt, tưởng chừng như  ngất .
Cuối cùng cô   chịu nổi nữa, bật  "Oa oa", xoay  lao  khỏi cửa nhà họ Triệu.
"Chiêu Ngọc!"
Triệu Thành Cương tức giận quát.
Hứa Chiêu Ngọc mặc kệ, hừ khẽ.
Cô   đầu  Triệu Thành Cương : "Anh gào lên với em  gì? Người xưa , ngay cả một căn phòng cũng  dọn dẹp  thì    thể quản lý  thiên hạ, cho dù em gái   đưa  yêu cầu gì  cũng  em đồng ý,   đó đều là chuyện nhỏ,  sống xa nhà  thể hiếu thảo  với ba , thỏa mãn những việc nhỏ  của họ là điều đương nhiên."
"  thể dạy con như   ? Giống như ông nội , con đê nghìn dặm sạt vì ổ mối*,  từ chối những đòi hỏi vô lý sẽ chỉ  cho lòng tham và ích kỷ ngày càng phóng đại, gia đình như chúng  nuôi con thành thế , nếu thả  ngoài sẽ là tai họa, bản    trong sạch, hành xử chính trực  nữa mà  trong gia đình  hiểu  thì sớm muộn cũng sẽ xảy  tai họa! Hôm nay  thể xin em một sợi dây chuyền vàng, xin em dâu hai một chiếc váy, ngày mai  ngoài   còn  đợi   đưa tiền đến cửa  tự  mở miệng đòi ?"
* con đê nghìn dặm sạt vì ổ mối ví với việc nhỏ  để ý sẽ xảy  chuyện lớn.