Cô  với  : "Thời gian tiếp theo tiệm của chúng  chỉ  bản vẽ, hàng mẫu, các kiểu găng tay và ví tiền, tất cả những mục khác đều  cần , và   lấy danh nghĩa của tiệm để nhận các đơn quần áo, khi    ở cửa hàng, trong thời gian ngắn chúng  chỉ  găng tay và ví tiền,   những đồ vật khác. Có điều."
Cô  lướt qua chỗ những  học việc, : "Quy định của  cũng chỉ vì cửa hàng, cũng là thứ thương hiệu 'Gấu Nâu'  ,  khi tan ca là thời gian tự do của các bạn, chỉ cần các bạn  sử dụng vải vóc và kim khâu của cửa hàng,  khác  tìm các bạn may quần áo  cũng sẽ  quản  xen , miễn là các bạn  thêu  may nhãn hiệu của "Gấu Nâu" và nhất là nhãn hiệu của chúng  sáng tác lên đó, ... Các bạn cũng  là thuốc nhuộm đặc thù là  nhuộm chế ,  ngoài  thể bắt chước , nếu  phát hiện  ai trong các bạn  như ,  khẳng định sẽ đuổi thẳng  đó  khỏi tiệm chúng , còn sẽ  chào hỏi với bên cai ngục để ghi  tội  nữa."
Tiệm của cô chủ yếu là  duy trì nhãn hiệu 'Gấu Nâu'  thôi,  mắt cô   mở rộng.
 co  giãn , về  xem tình hình   tiếp, thế nên vẫn  cần quản lý nghiêm ngặt.
Ba học viên một  tên là Chu Tiểu Lan, một là Trần Hồng Liên, một  khác là Mễ Nguyệt Hồng, cháu gái của một lão thợ may.
Nhan Hoan thông báo xong, Mễ Nguyệt Hồng với Trần Hồng Liên đều lấy giấy bút nghiêm túc ghi , cũng   phản ứng gì đặc biệt.
 vẻ mặt của  tên Chu Tiểu Lan  biến hóa.
Nhan Hoan  cô  nhiều , cô hỏi Chu Tiểu Lan: "Tiểu Lan, em  vấn đề gì hả?"
Ba  Chu Tiểu Lan là công nhân của nông trường, tính cách cô  ôn thuận, siêng năng chịu khó  việc,  khi đến đây cô  cũng   căn bản may nhất định, bây giờ cô  cũng   may một  quần áo đơn giản .
Nhan Hoan hỏi cô nàng, khuôn mặt cô  như  căng thẳng mà đỏ bừng,  đó lắc đầu.
Nhan Hoan  bảo: "Không  , tiệm chúng  nhỏ,  nhiều , chuyện nào   cũng  giữ trong lòng, bạn  ,   cũng  thể cùng  thảo luận xem  thể giải quyết   ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-181.html.]
"Phải đó."
Thím Liêu  với Chu Tiểu An, khuyên: "Có chuyện gì thì con cứ  thẳng ."
Chu Tiểu Lan tính cách , kiên định chăm chỉ, thím Liêu cũng  thích cô .
Chu Tiểu Lan cắn môi, cô  nghĩ đến Nhan Hòa luôn luôn khoan dung hào phóng với  , thì lấy dũng khí : "Cô giáo, giờ tay nghề may đồ của em còn kém  nhiều cô giáo và Nguyệt Hồng, nếu   trong cửa hàng chỉ  găng tay và ví tiền, em, em sợ tay nghề em sẽ  tiến bộ ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hóa  là vì chuyện .
Nhan Hoan  bảo: "Chuyện  yêu cầu ngộ tính của em, em cũng  tự  âm thầm luyện tập nhiều hơn.  việc   khi các bạn đến đây  cũng   với các bạn,  nhanh  sẽ rời nông trường, thời gian còn   nhiều, điều  thể dạy các bạn  hạn. Trước lúc mở cửa hàng  cũng   với  ,  khi tiệm sang tên cho nông trường, các bạn sẽ  còn là học trò học việc của  nữa, mà là công nhân bắt đầu  việc trong tiệm, tiệm sẽ căn cứ hiệu ích phân chia công việc và tiền lương cho các bạn đàng hoàng, cho nên việc dạy việc cho các bạn   còn là trách nhiệm của . Có điều   thể hiểu   đều  nhu cầu của bản , nếu như cảm thấy tiệm  thích hợp với , các bạn cũng  thể xin nghỉ việc với  bất cứ lúc nào, về  các bạn   ngoài,   cái gì cũng tùy, nhưng nhớ kỹ  bạn   phép gắn mác nhãn hiệu "Gấu Nâu" của chúng  là ."
Nhan Hoan nhẹ nhàng , nhưng đầu Chu Tiểu Lan vẫn cúi thấp.
Tất nhiên cô   Nhan Hoan , cũng  công việc ở tiệm  hơn gấp bao  mấy chỗ  ruộng   lặt vặt ở trong nông trường.
Nhẹ nhàng,  cần dãi nắng dầm mưa,  cần  việc mệt nhọc bẩn thỉu,  trả đủ lương, thậm chí tương lai còn  thể  tiền.
 nhà cô  đến đây, và thành viên trong nhà đều gửi quá nhiều kỳ vọng  cô .
Họ hy vọng cô   thể học giỏi kỹ thuật nhanh hơn chút, tuy   tương lai kiếm tiền và  hoan nghênh trong xưởng như Nhan Hoan, nhưng ít nhất sẽ  như lão thợ may,  một thợ may nhàn nhã,  đồng lương  định... Mấy ngày nay  nhiều   thông qua ba  cô ,  cả nhà  yêu của cô, họ  tìm cô may đồ,  gặp trực tiếp Nhan Hoan,  kể đến Nhan Hoan  sớm  nhận đơn quần áo, mà tiền  thủ công cũng  càng tăng lên, nhưng  bình thường vẫn  từ bỏ."