Mễ Nguyệt Hồng giật  bởi tiếng quát bất chợt của ông nội ,  đó  xòa : "Cháu  chuyện thợ may Tiểu Nhan sắp  rời   nên cổ căn bản   cướp việc  ăn của  , cổ cũng   ý định đào tạo  nhiều thợ may... Hôm Chu Tiểu Lan bảo cô  sẽ  học  kỹ thuật nếu cửa hàng như thế, vẻ mặt cổ cũng buồn lắm."
"Hừ."
Ông lão thợ may họ Mễ hừ nhẹ một tiếng, : "Xem  nó còn thức thời! Có điều."
Ông cụ trừng mắt với cháu gái , kêu: "Đã  cháu còn ở  đó  gì? Hồi  cháu bảo  học cái thiết kế giới trẻ thích gì đó, giờ nó    quần áo nữa thì cháu cũng nên rời khỏi đó thôi, cháu hằng ngày đều ở   mấy cái túi rách giúp nó, tiền công mỗi ngày  bao nhiêu ? Nhà chúng   đơn còn  xuể, cháu vì  khác nhờ mà mỗi ngày đều ở đó  túi rách?"
"Ôi ông ơi, thế thì ông nội   ."
Mễ Nguyệt Hồng tiếp tục phát huy kỹ năng của , : "Nói thế  thợ may Tiểu Nhan cũng  thể là   về, ông nội, ông   bên trong đại học thợ may Tiểu Nhan đến học cái gì ? Cô  học chuyên ngành tên là khoa mỹ thuật dệt nhuộm, chuyên môn dạy  kỹ thuật dệt nhuộm vải các loại, dạy   thiết kế đồ họa, ông thấy một tháng  cháu ở chỗ cô  chỉ học xỏ kim qua máy khâu thôi hả? Cháu học đủ thứ, cháu cũng sắp xếp  đơn hàng giúp ông, giúp ông phân loại bản thiết kế riêng biệt, lúc ông nhận đơn hàng   dễ dàng hơn  nhiều ? Thợ may Tiểu Nhan  giấu, chỉ cần cháu chịu học nhất định tương lai cháu sẽ học  nhiều điều hơn... ngoài  mấy cuốn sách đó cô  cũng tùy ý cho cháu , ừm, cháu cảm thấy    mà."
Phải  rằng chỗ của Nhan Hoan  mở  cho cô  một cánh cửa mới.
Phá vỡ cánh cửa nặng trĩu mà  đây cô  quả thực từng cảm thấy  thợ may là công việc lặp  lặp  nhàm chán, để cô  ngắm  thế giới đầy màu sắc.
Cô  cũng  thích, chẳng sợ   găng tay.
Còn tiền tiêu vặt thì cô    lo, tay nghề của cô  , tùy tiện nhận hai đơn quần áo tự  may là xong.
Chỉ là tính nguyên tắc của cô    mạnh, cô    chép thiết kế của Nhan Hoan, mỗi  nhận đơn cũng sẽ tìm Nhan Hoan  thì mới chịu , rần rà một bên cô  cũng  giới hạn của Nhan Hoan ở , một bên học  nhiều trong quá trình thảo luận với Nhan Hoan.
Tuy nhiên ông lão thợ may họ Mễ vẫn   lòng khi  cháu gái nhỏ  .
Sau đó ông cụ lập tức bắt đầu bán thảm,  hằng ngày  cực khổ bao nhiêu, ông  còn mắng Mễ Nguyệt Hồng  chịu trở  giúp cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-183.html.]
Khi Mễ Nguyệt Hồng đang  chịu  ông thợ may  phiền, thì Chu Tiểu Lan đến tìm cô .
Chu Tiểu Lan rụt rè như   sai điều gì, cô  hỏi Mễ Nguyệt Hồng: "Tuy cô giáo bảo  cho bọn  lén lút nhận công việc, nhưng  sắp kết hôn ,   nhiều việc để tiết kiệm ít tiền, nhà đó cũng  nhiều  chạy sang hỏi   thể nhận đơn sỉ , nhưng tay nghề của  vẫn  ... Nguyệt Hồng,    nhận một  đơn ,  với  cùng , ,  trợ thủ cho ,   thể  nhiều hơn,  chỉ lấy một phần ba tiền công thôi hoặc là  sẽ giúp   xem là ."
Mễ Nguyệt Hồng là một tinh .
Chu Tiểu Lan , Mễ Nguyệt Hồng chỉ ồ lên hoặc hỏi một  thứ,  hỏi  suy nghĩ của Chu Tiểu Lan và chuyện nhà cô  ép cô  .
Chu Tiểu Lan thì thầm: "Kỳ thực thì bọn    những kiểu dáng quần áo mà cô giáo thường  giúp khách , tay nghề của  cũng giỏi,  mắt đơn quần áo của những ngày  hầu như tất cả đều là tự bọn  thiết kế, nếu bọn   tính may quần áo của cửa hàng thì cô giáo cũng mặc kệ  lén lút nhận việc thôi, tự bản  bọn    , cô giáo cũng  liên lụy."
Mễ Nguyệt Hồng:...
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô   hứng thú với việc điên cuồng kiếm tiền, đánh chặn Nhan Hoan càng  hứng thú.
Cô  quan sát Chu Tiểu Lan một lúc lâu,  đó  đầu  chuyện  với Nhan Hoan.
Cũng   suy nghĩ của  với cô. ... Không  ông nội cô  thiếu   việc  ông ? Cứ để Chu Tiểu Lan .
Một bên thiếu  , một bên  học kỹ thuật và kiếm tiền,  .
Còn ông nội  khi c.h.ế.t vẫn kín bưng  nghĩ việc chỉ dạy tay nghề đó... Giờ thế thời   đổi , ông  còn giữ  gì thì giữ.
"Được."
Nhan Hoan  : "Cô   học kỹ thuật, chúng  cũng  trễ nải tiền đồ của cô , chỉ cần ông nội em đồng ý, em lập tức giới thiệu cô  đến chỗ ông em . Ông nội em kiêu ngạo, bình thường ông  cũng  khinh thường kiểu dáng chúng  ."