Mễ Nguyệt Hồng  Nhan Hoan gật đầu chấp thuận, lập tức bỏ công sức  hai bên, cuối cùng cũng thuyết phục ông lão thợ may họ Mễ lung lay.
Về phần Chu Tiểu Lan,  tin ông lão thợ may họ Mễ chịu thu cô    tử, cả nhà vui mừng khôn xiết,  khi gặp mặt ông lão thợ may họ Mễ, ngày hôm  cô  rụt rè tới xin nghỉ việc với Nhan Hoan.
Nhan Hoan  chuẩn  tâm lý từ sớm, cũng chỉ dặn dò cô  trong tương lai   bất kỳ món đồ nào cũng   gắn nhãn hiệu "Gấu Nâu",   đó khua bút phê chuẩn đơn nghỉ việc của cô .
Về bên phía  khi Chu Tiểu Lan  theo ông lão thợ may họ Mễ, yêu cầu ông lão thợ may họ Mễ nghiêm khắc,  bộ việc cô    mỗi ngày là lặp  hành động cắt chút đồng phục lao động, vỏ máy, cô  cũng   học thêm kỹ thuật mới gì cả, cực khổ mà tiền lương về tay  thấp, mà hiệu ích bên phía tiệm Nhan Hoan ngày càng , Chu Tiểu Lan và  nhà  hối hận  thôi, cô    về cửa hàng, nhưng đó  là chuyện khác.
Giải quyết chuyện  xong, nông trường  trôi qua một cái Tết Âm náo nhiệt, cuối cùng Nhan Hoan  học.
Ngày mười sáu tháng giêng, Triệu Thành Tích lái xe chở Nhan Hoan đến trường.
Đây là lứa sinh viên mới đầu tiên tiến  đại học  mười năm dừng kỳ thi tuyển sinh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trường học vô cùng coi trọng.
Vừa đến cổng trường, họ  thấy  nhiều băng rôn đỏ chào mừng tân sinh viên  treo lên.
Triệu Thành Tích đến bãi đậu xe, trong khi đó một bên Nhan Hoan   bên cạnh sân nhỏ chờ ,  ngẩng đầu  băng rôn đỏ rực, cô  những khẩu hiệu "Hoan nghênh chủ nhân của thế kỷ hai mươi." "Khoa chúng  nhiệt liệt chào mừng tân sinh viên." .
Tiết trời ngày đầu tiên đến trường se lạnh, nhiều học sinh đều mặc áo phông  dày  nặng, duy chỉ  cô là mặc váy caro tự  thiết kế.
Thiếu nữ xinh   ngẩng đầu xem khẩu hiệu  cây, đường nét cô  tuyệt , cái trán trơn bóng  ánh mặt trời, tóc mái xõa xuống thái dương, da trắng đến phát sáng.
Có  nhiều  ngắm  cô, ánh mắt họ đều léo  chút dương quang tươi .
Sau đó,  mấy  trai chào đón tân sinh viên cũng  về hướng cô.
Dẫn đầu trong  đó là một nam sinh khá năng động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-184.html.]
"Vị bạn học , xin hỏi bạn là tân sinh viên đến báo danh hả?"
Cậu bạn trai gầy gộc, mi thanh mắt tú,   tinh thần.
Cậu  hỏi Nhan Hoan,  biểu tình   hoảng sợ vì  kêu đột ngột của cô, như là sợ cô hiểu lầm,   còn vội chỉ chỉ bảng tên   , : "Anh là học sinh hỗ trợ chào đón tân sinh viên, năm hai đại học, tên  là Liễu Hồng Quân."
Nhan Hoan bật , trả lời: "Chào , em tên Nhan Hoan, là học sinh mới đến báo danh, khoa mỹ thuật dệt nhuộm, xin hỏi    học sinh mới  báo danh ở  ."
"Biết, ."
Liễu Hồng Quân  thất thần  nụ  thoáng qua của cô, khi tỉnh hồn , mặt   cũng  đỏ, vội : "Biết chứ, chính là ở bên đó, hội trường lầu một , các khoa cũng báo danh ở đó,  dẫn em qua nhé."
Vừa   cúi đầu  hành lý của Nhan Hoan,  xách giúp cô.
Triệu Thành Tích đậu xe xong, từ xa  thấy xung quanh Nhan Hoan  nam sinh  chuyện với cô, bên cạnh cũng  nhiều  rục rịch đợi.
Chờ   gần thì thấy mặt nam sinh  đỏ, ánh mắt nóng bóng dán  Nhan Hoan, niềm nở giới thiệu điều gì đó cho Nhan Hoan, Nhan Hoan  , thỉnh thoảng gật đầu xen  một câu.
Lúc  chuyện đôi lúc Nhan Hoan cũng  đầu , thấy Triệu Thành Tích  đến, vội nở nụ   với Liễu Hồng Quân: "Anh chờ chút.", đợi Triểu Thành Tích sải bước đến, cô lập tức giới thiệu  với Liễu Thành Tích, : " Học trưởng, đây là chồng em,   đến cùng với em, nếu chỗ báo danh ngay ở hội trường phía  thì em   phiền  nữa, chúng em   nhé,  xem xem  còn sinh viên mới nào cần giúp đỡ nữa ."
Cô  cảm ơn  ,  kéo Triệu Thành Tích rời   vẻ mặt đầy khiếp sợ và mất mát của Liễu Hồng Quân.
Nhan Hoan dòm vẻ mặt bình tĩnh của Triệu Thành Tích, cảm thấy buồn , : "Học trưởng  nãy là  chào đón tân sinh viên, chuyên chào đón học sinh mới và dẫn họ  báo danh, lúc nãy   chỉ đường cho em, chúng  tự qua đó là  thành ."
Triệu Thành Tích  mũi tên chỉ dẫn "Chỗ báo danh của tân sinh viên năm nhất đại học." trong khuôn viên trường,  chỉ  đó, : "Tân sinh viên năm nhất đại học đều là  mù?"
Nhan Hoan duỗi tay véo véo , véo  chỗ bắp thịt cứng như đá thì đổi thành sờ. quở mắng: "Dù  cũng cần giúp mà, bọn  qua đó ."
Xinh  đáng yêu.