Triệu Thành Tích đưa tay sờ sờ cô, : "Hoan Hoan, em tiếp tục suy trì cửa hàng,   là em đang chờ  đổi gì đúng ?"
Nhan Hoan  đầu  , cô gật đầu : "Cũng đúng, nhiều lúc dường như em  chuyện gì đó, nhưng cụ thể thế nào thì em  rõ, vì   nhiều lúc em dựa  trực giác và bản năng để  việc, mỗi  lựa chọn  vẻ cũng  tệ, giống như lúc  em cảm thấy bản  nên  đến nông trường, cho nên em  đến đó,  đó   cảm giác  thể ở bên cạnh , vì  em  ở bên , thực tế đều là lựa chọn  đúng, vì  em  tin tưởng  trực giác cửa ."
Anh  kỹ  đôi mắt của cô.
Đôi mắt của cô trong veo và sáng ngời, giống như viên ngọc   rửa sạch bằng nước tuyết tan,   chút sương mù.
"Ừm,  tạm thời duy trì tiếp , tới kỳ nghỉ hè em sẽ trở về xem."
Anh : "Chờ đến khi   điều về,  thể để cửa hàng ở bộ phận hậu cần của tập đoàn chúng  cũng ."
Anh cảm thấy  một  việc giống như  bao phủ bởi một lớp sương mù, trong nháy mắt,  thậm chí còn nảy  một  thủ đoạn đặc biệt để ép Thẩm Tụ Tụ   những gì cô  , loại thủ đoạn thẩm vấn    bao giờ thiếu, nhưng cuối cùng vẫn cố ngăn cản ý nghĩ đột nhiên xuất hiện .
Kỳ thi ngày thứ hai, sáng thứ hai Nhan Hoan trực tiếp đến phòng thi.
Sau khi thi xong, cô cùng với Hạ Đồng và Vương Bình Bình, còn  Lục Hòa Cầm cùng   đến căn tin ăn cơm trưa,  đó trở về ký túc xá.
Nhan Hoan vốn là  khá nhạy cảm.
Sau khi thi xong, cô  cùng mấy  trong ký túc xá, cô cũng cảm nhận  sự  đổi thần kỳ mà họ dành cho cô.
Hạ Đồng trở nên  thiết hơn.
Trước  cô  luôn tùy tiện, nhưng hôm nay  chăm sóc cô một cách bất thường.
Còn  cả Vương Bình Bình và Lục Hòa Cầm, hai    một  lớn tuổi hơn, luôn bao dung,  bụng với  khác, nhưng bình thường chủ yếu là tập trung học tập hoặc gia đình,  còn  tuy rằng nhỏ tuổi hơn, nhưng bình thường trông cô cũng dễ gần, dễ bắt chuyện,   chăm sóc  khác, nhưng thật họ họ  đặc biệt  thiết với bất kỳ ai, mà     như , hai  ngày hôm nay đặc biệt hòa thuận với cô, thậm chí còn  vài phần trìu mến.
 , trìu mến đến kỳ dị.
Nhan Hoan  chút sởn tóc gáy.
Cô sờ lên cánh tay đang nổi da gà, thầm nghĩ chẳng lẽ kỳ thi cuối kỳ   quy định mới, nếu thi trượt sẽ đuổi học, mà mấy cô  cảm thấy   cô chắc chắn sẽ thi   nên mới thông cảm cùng với thương yêu cô hơn đấy chứ?
Ầy, thật    cũng  cần thiết lắm, bởi vì cô thi  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-195.html.]
Nhan Hoan  cảm giác cách Hạ Đồng, Vương Bình Bình và Lục Hòa Cầm đối xử với cô  chút  đổi  nhỏ.
Tương tự như thế, cô cũng  cảm giác rằng cách mà Lô Diệu Diệu và Kiều Chân đối xử với cô cũng  chút  đổi.
 mà quan hệ của cô với hai   cũng bình thường mà thôi, thế nên   cả.
 mà Nhan Hoan cứ  cảm giác mấy cô  hình như   gì đó, nhưng cũng   ai đặc biệt đến hỏi cô chuyện gì hết.
Đại khái chắc là do bận rộn chuẩn  cho cuộc thi .
 mà một ngày  khi thi môn cuối, Hạ Đồng đột nhiên hỏi cô,   chồng của cô đối xử với cô    ? Sao lúc đầu cô  chọn ?
Nhan Hoan  thấy bên trong  mắt sáng bóng của Hạ Đồng lấp lánh những tia sáng rực rỡ khác thường, vô cùng hoài nghi rằng   con nhóc    mối tình đầu   .
Cô ngẫm , vẫn cảm thấy tình huống của bản    bình thường.
Hạ Đồng là một cô gái tươi sáng, cởi mở, tính tình hoạt bát, thành tích , gia thế cũng .
Ở trường,   thích cô   hề ít.
 mà  khi Nhan Hoan ngẫm , cảm thấy mấy  nam sinh thường xuyên đến tìm cô  vẫn còn  tệ.
Cô nghiêm túc : "  cho  ,   một  nào đó  hợp với    thì  tìm hiểu  lâu.  là do may mắn mới  thể  tìm hiểu  bao lâu  ở bên  , kết quả  phát hiện   là một  vô cùng thích hợp với con  chị... Nếu   tìm  yêu,  nhất vẫn nên tìm hiểu một chút về lý lịch và tính cách của  ."
Ánh mắt của Hạ Đồng sáng lấp lánh, : "Cậu  như thế , nếu  mà là đàn ông thì cho dù   thích hợp  chăng nữa cũng sẽ ép bản  phối hợp với  để trở thành một  thích hợp."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan:...
Sao  cảm thấy  gì đó  đúng nhỉ?
Cô khẽ sờ lên lớp da gà đang nổi  cánh tay, : " mà Hạ Đồng , nếu như  mà là đàn ông thì  sẽ  thích  ."
Cô vẫn thích kiểu  như Triệu Thành Tích.
Hạ Đồng:...