Cho nên Nhan Hoan hỏi cô , cô  cắn môi : "Sư phụ, đương nhiên   cửa hàng của chúng  vẫn tiếp tục giống như bây giờ,  chị dẫn dắt chúng  tiếp tục mở cửa hàng, nhưng nếu chị thật sự  định mở nữa thì  đều  chị,    ý kiến của chị."
Nhan Hoan  đầu  Mễ Nguyệt Hồng.
Đôi mắt Mễ Nguyệt Hồng sáng lấp lánh, thậm chí còn mang theo chút ánh sáng kỳ lạ.
Cô  : "Sư phụ,   thím Liêu ,  thể chị sẽ mở cửa hàng ở thành phố Tây Châu, sư phụ, chị  thể dẫn   cùng ?  hứa sẽ  lời chị và    việc!"
Ngay khi cô    lời , Trần Hồng Liên ban đầu  mất mát cũng đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt cũng sáng lên.
Nhan Hoan sửng sốt,  đó đưa tay gõ Mễ Nguyệt Hồng một cái  : "Vậy ông nội cô còn  liều mạng với ,   chừng ông  còn   bắt cóc đứa cháu gái là cô  đập cửa hàng của  nữa  chứ."
"Không  ,  hứa   thể thuyết phục  ông ."
Mễ Nguyệt Hồng lập tức bò theo cây cột : "Chị thấy  đây   nào   thuyết phục  ông  ? Được , sư phụ? Nếu   chị còn mở cửa hàng thì dẫn  theo với!"
Nhan Hoan bật , : "Được , nhưng chuyện   còn  quyết định, đến lúc  hẵng ."
Thực  Nhan Hoan cũng  Mễ Nguyệt Hồng đang yêu một đội viên của đội kỹ thuật, cho nên mới  kiên trì.
Mễ Nguyệt Hồng lập tức vui mừng hớn hở.
Trần Hồng Liên bên cạnh cũng  chút rụt rè thì thầm: "Vậy sư phụ  cũng  thể  theo ?  cũng  ."
Đó thế nhưng là thành phố Tây Châu đấy!
Cô  cảm thấy gia đình  chắc chắn sẽ  phản đối.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan  cô , ngược   ngờ cô  cũng sẽ nêu  ý kiến .
Cô  : "Vậy    việc  , đến lúc   xem thế nào, nhưng  hứa  gì  đấy nhé."
Câu    đủ để Trần Hồng Liên vui vẻ .
Hai  đều thấp thỏm đến mà vui vẻ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-204.html.]
Nhan Hoan  chuyện với hai  xong, mới hẹn đội trưởng Hùng  chuyện.
Cô phàn nàn với đội trưởng Hùng rằng: "Một  hai  đều chạy đến  với ,  sự ủng hộ của đội trưởng chú nên tìm   cửa hàng, mong   tặng tiệm may ngay lập tức,  đóng gói rời  để nhường  chỗ , đội trưởng, dù   cũng ở nông trường  một năm rưỡi gần hai năm  mà  thật sự    khiến   ghét đến  đấy."
Đội trưởng Hùng  "Ha ha", : "Chỉ cần đúng quy trình và nguyên tắc,  lợi cho sự phát triển của nông trường chúng  thì  luôn ủng hộ.   cảm thấy nếu Tiểu Nhan cô  nghiệp đại học chắc chắn sẽ tiếp tục trở về cống hiến cho nông trường của chúng , tỏa sáng tỏa nhiệt,   mới thật sự ủng hộ."
Nhan Hoan: ... Được ,  lời  vẫn là đội trưởng thành thạo hơn.
Cô : "Vậy chuyện cửa hàng, chú cảm thấy ai   sai phạm về quy trình và nguyên tắc?"
Đội trưởng Hùng vẫn  mắc bẫy.
Ông  : "Ai ai cũng đến  mặt   như , nhưng   ai nắm điều lệ cụ thể và kế hoạch công việc cho từng bước tiếp theo như Tiểu Nhan cô lúc , cho nên  thực  cũng   rốt cuộc  vị nào sai phạm về quy trình và nguyên tắc  , vì thế  cũng chỉ  thể  với họ để họ tự   với cô, cô đồng ý thì nộp điều lệ lên   ."
Cho nên vẫn đá quả bóng cho .
 mặc dù Nhan Hoan sắp chuẩn  rời khỏi nông trường, thì cô cũng  định    qua  với nông trường  kho báu giàu tài nguyên như .
Cho nên cô cũng sẽ  đắc tội với  .
Cô "ừm" một tiếng và : "Vậy  như thế thì đội trưởng, cầu vượt quá cung,  chỉ  một cửa hàng nhưng nhiều  nể mặt  ý cửa hàng , đội trưởng cũng  thiên vị bất cứ ai,   là phiền đội trưởng tập trung họ  cùng   chuyện, để đưa  quyết định nhé."
Đội trưởng Hùng: ...
Vậy cũng  ư?
Để họ cãi , ai cãi thắng thì  đó  ?
Đến lúc  cô sẽ cho ?
 đội trưởng Hùng thế nào cũng , ông  cũng  để   tranh luận một phen, xem đến cuối cùng rốt cuộc sẽ thế nào.
Cho nên ông   gọi thư ký, thông báo cho từng  và hẹn họ buổi chiều cùng  họp.
Mọi  đều chú ý đến động tĩnh của Nhan Hoan, đều  buổi sáng cô   tìm đội trưởng Hùng cho nên khi nhận  thông báo  rằng buổi chiều đến bên đội trưởng Hùng họp, thì kéo thư ký  tán gẫu đôi câu, xác định là  chuyện của tiệm may thì ai nấy đều phấn khởi, hoặc là hăng hái hoặc là tự hào. Chỉ  điều đến khi họ bước  cánh cửa phòng họp của văn phòng đội trưởng, thì mới phát hiện  rằng còn  nhiều  khác cũng  cửa hàng ,  khi đưa mắt   mới cảm thấy  bình thường.