"Các  thấy cách sống của    giống các , các  thấy    cột tóc lên xà nhà đ.â.m dùi  chân học như các .  vì cái gì mà    giống các  hả? Buổi ngày   học tập, ban đêm thiết kế, về đến nhà  xem sách chuyên ngành thì cũng là thêu áo. Cửa hàng của   đang hoạt động, còn đang cống hiến cho nông trường,   mang  niềm vui cho những  công nhân  khi lao động  những  nông dân đến chỗ   đặt hàng. Các  dựa  cái gì mà     giống các  hả? Thấy    giống thì ở  lưng   mưu hại   ?"
"Sinh viên như  vì cái gì mà   tư cách học ở đại học Tây Châu,  xứng  sinh viên đại học Tây Châu chứ? Hay chỉ  những  chỉ  học vẹt như các  là xứng hả?"
Từng câu từng câu của Lục Hòa Cầm cứ như từng cái tát tát thẳng lên mặt  . Cho dù đa  bạn học đều là  lương thiện, chăm chỉ học hành,  giống những một vài  ác ý đồn đoán về Nhan Hoan.  trong lòng bọn họ  chắc  từng khinh cô, xem thường cô, cũng cảm thấy cô vất vả thi đậu  sinh viên, thế mà  sống dựa  đàn ông, đời sống như tiểu thư nhà giàu. Thật sự là khiến    dám gật bừa.
  bọn họ   sự thật  là như  chứ?
Bọn họ  xem bài thi của Nhan Hoan. Mỗi một câu hỏi,  câu mà bọn họ , câu mà bọn họ   thì cô đều  đáp án  rõ ràng. Nhất là câu hỏi của giáo sư Diêu về trang phục truyền thống, khi mà bọn họ còn  thể trả lời  chỉnh thì cô còn đưa  hơn mười ví dụ, xuất xứ, điển cố, hàm ý, ứng dụng trong thiết kế trang phục hiện đại, dùng thêm hai tờ giấy thi bổ sung mới đủ . Buồn  nhất là bọn họ  hết  mà thậm chí còn   là thật  giả.
Bên ngoài vang lên tiếng vỗ tay lộp bộp. Mọi  vô thức  đầu   cửa thì thấy   cửa lớn của lớp học   mở  từ lúc nào. Ngoài cửa  mấy  đang , dẫn đầu là giáo sư Diêu, còn  chủ nhiệm khoa và hai giáo sư khác trong khoa. Người vỗ tay chính là giáo sư Diêu.
Đám  trong lớp  bọn họ, cảm giác trong lòng  khó ,  ngại ngùng  hổ. Thật sự là  từng  cảm giác phức tạp khó tả như   nào.
Chủ nhiệm khoa xụ mặt. Bọn họ vốn là  chủ nhiệm lớp mời đến để  mấy câu với các sinh viên  khi công bố danh sách trợ lý nhóm nghiên cứu, cổ vũ  , đồng thời giảng giải về tiêu chuẩn chọn sinh viên  phòng nghiên cứu, yêu cầu và kỳ vọng với những sinh viên  trợ lý... Sao mà    công bố danh sách thì lớp học  xảy  chuyện lớn như  chứ.
Thầy Trịnh chủ nhiệm lớp  ngại ngùng phát hoảng. Chủ nhiệm khoa và mấy vị giảng viên khác xụ mặt, còn giáo sư Diêu   vẻ vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-217.html.]
Lục Hòa Cầm thấy giáo sư Diêu, còn  chủ nhiệm khoa và các giảng viên khác đến thì cũng giật . Cô  hoảng hốt, đỏ mặt, chào  , trầm giọng : "Em lỗ mãng ."
"Không , em   ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giáo sư Diêu  : "Còn nữa, em cũng  cần tự xem nhẹ bản . Mặc dù kiến thức của em đúng là  tinh thông như Nhan Hoan, nhưng sự hiểu  của em với vải vóc, kiến thức chuyên ngành căn bản của em, kiến thức thực tiễn của em so với  khác   hơn  nhiều.  cái  với một sinh viên  từng  đào tạo chuyên ngành   thể  là   . Cho nên cô lựa chọn em  liên quan gì đến bạn học Nhan Hoan, là bởi vì em  nộp lên một bài thi   thôi. Còn nữa, chỉ bằng những gì em  hôm nay cũng chứng minh  cô   chọn sai ."
Mặt Lục Hòa Cầm còn đỏ hơn. Cô   cúi chào giáo sư Diêu  mới  xuống bục giảng,  về vị trí của .
Mà ở phía bên  Kiều Chân  sớm  xuống, cắn chặt răng. Mặt cô  như  chảy máu, hai tay cuộn chặt , móng tay cắm chặt  lòng bàn tay.
Giáo sư Diêu  lướt qua bên .
Bà  những bạn học    hổ cúi đầu thì từ tốn : "Bạn học Nhan Hoan và Lục Hòa Cầm đúng thực sự là do  đích  lựa chọn. Thậm chí bài thi kiến thức chuyên ngành cũng là  đề nghị với lãnh đạo khoa. Nguyên nhân của việc  là  bất mãn với sinh viên mà lãnh đạo khoa đề cử  trợ lý cho ."
Lúc bà  chuyện cũng  thèm  bạn học đó, nhưng bên  Kiều Chân  run rẩy  ngừng.
Giáo sư Diêu vẫn tiếp tục . Bà : "Lãnh đạo khoa  mặc dù những sinh viên   trải qua một kỳ thi đại học mới  lựa chọn.  các chỉ  mới nhập học một kỳ, cho dù  căn cơ , kiến thức cơ sở vững chắc, mà trong chuyên ngành  từng  một chút kinh nghiệm, để các em tham gia thi kiến thức chuyên ngành   là  khó các em ?"