Cô  cúi đầu là bởi vì nước mắt  sớm rơi đầy mặt, cũng là vì mặt mũi  nhăn nhó khó coi,  cách nào khống chế . Chủ nhiệm lớp im lặng trong tiếng  của Lưu Thu Diễm, rốt cuộc cô  cũng  dậy xông thẳng  khỏi phòng học. Cô  xông  như  khiến cho Lưu Thu Diễm  đó còn đang  lóc giật nảy , ngơ ngác  cửa lớp trong chớp mắt   bóng .
Thầy Trịnh  Kiều Chân xông  ngoài cũng  đến ngăn cản cô . Bây giờ  chuyện với cô  cũng    gì, còn  bằng để cô  về nhà tự  tỉnh táo .
Chờ lúc ngoài cửa  còn bóng , ông mới  đầu  Lưu Thu Diễm, lạnh mặt : "Bạn học Lưu Thu Diễm,  phiền em  về chuyện lời đồn đại, đến cùng là  xảy  chuyện gì."
"Em  . Em chỉ là  cẩn thận  sai một câu..."
Chủ nhiệm lớp ngắt lời cô , : "Đây là mưu hại và tung tin đồn nhảm, là một chuyện vô cùng nghiêm trọng. Em vẫn nên khai báo thành thật chuyện lời đồn , em   từ , ngọn nguồn ở chỗ nào... Chỉ khi chúng  điều tra rõ  chuyện thì tội danh của em mới nhẹ bớt . Không  bạn học Nhan Hoan xem là thật,  mặt  bộ  trong lớp, còn  thầy, cùng các lãnh đạo khoa tung tin đồn nhảm là em. Cho dù  đến nỗi  đuổi học thì  ghi   hồ sơ, tương lai của em cũng coi như là  hủy ."
Lưu Thu Diễm  dọa đến chân mềm nhũn. Tất nhiên cô   hết những điều mà cô  ,  chỉ   mà cũng  hết .
Sau đó chủ nhiệm lớp và các ủy viên trong khoa  lượt tìm các bạn học khác  chuyện, bao gồm cả Lư Diệu Diệu còn cảm thấy  may mắn   chuyện, tưởng trốn qua  một kiếp.
Cuối cùng  chỉ  trong khoa tham gia mà còn tìm cả Thẩm Tụ Tụ khoa ngoại ngữ  chuyện.
Lại  đến Kiều Chân.
Kiều Chân xông  khỏi phòng học, đương nhiên cô    khả năng về ký túc xá. Đối với cô  mà  thì lúc  ký túc xá thực sự đáng sợ như một đám ma quỷ. Thế nhưng cô  cảm thấy  bộ sân trường đều   chỗ cho cô  dung . Sân trường  từng khiến cho cô  kiêu ngạo, khiến cho cô   trong đó thôi  tràn đầy hăng hái, bây giờ  khiến cô   cách nào ở . Cô  dùng chút kiêu ngạo cuối cùng lau nước mắt,  xe buýt xe trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-220.html.]
Bảo mẫu trong nhà mở cửa,  mắt cô  sưng đỏ, sắc mặt  như quỷ thì giật nảy .
Kiều Chân nào  tâm trạng quan tâm đến bảo mẫu chứ. Cô  vọt thẳng lên phòng , trùm chăn  lớn.
Bảo mẫu: ...
Bảo mẫu  dọa cho phát sợ, vội gọi điện thoại cho nữ chủ nhân của ngôi nhà, là  của Kiều Chân, đồng chỉ Phùng Tú Thanh.
Đồng chỉ Phùng Tú Thanh   chuyện nghiêm trọng thì lập tức chạy từ xưởng về. Thế nhưng lúc bà   về hỏi Kiều Chân xảy  chuyện gì thì cô  chỉ   giường  lóc, một câu cũng  chịu .
Từ  tới nay Phùng Tú Thanh  bao giờ thấy con gái  như , cũng cảm thấy  chuyện  nghiêm trọng. Bà  lập tức gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp của Kiều Chân là thầy Trịnh, hỏi xem Kiều Chân nhà bà  xảy  chuyện gì,     ức h.i.ế.p con bé  .
Có  ức h.i.ế.p cô  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Thầy Trịnh đương nhiên sẽ  giấu diếm  cô . Từ chuyện giáo sư Diêu lựa chọn trợ lý, đến chuyện Kiều Chân chất vấn kết quả,  đến chuyện Kiều Chân ngang nhiên dùng ngôn từ  tính vũ nhục xúc phạm Nhan Hoan, cuối cùng thì  giáo sư Diêu vả mặt. Ông  lời ít ý nhiều, nhưng trọng điểm thì đều  hết.
Cuối cùng thầy Trịnh : "Đồng chí Phùng, lúc bạn học Kiều Chân công khai  bạn học Nhan Hoan cướp đàn ông của  khác thì  bảo nguồn tin tức là từ chỗ bà.    nguồn tin của bà là thật  giả, nhưng ông nội của chồng bạn học Nhan Hoan   chồng cô  và cô gái tên Thẩm Tụ Tụ     bất cứ quan hệ gì. Ông  và chồng bạn học Nhan Hoan đều vô cùng giận dữ với những lời đồn ở trường học, yêu cầu nhà trường điều  rõ. Chuyện  e là   còn  mời bạn học Kiều Chân hỗ trợ điều tra."
Quá nhiều tin tức, Phùng Tú Thanh   mà cả   lạnh  nóng. Rất nhiều  bà   cắt lời thầy Trịnh, bác bỏ  chuyện...  bà       đầu óc, chuyện   đụng đến chỗ lãnh đạo trường, bây giờ bà  cố chấp cái gì với chủ nhiệm của Kiều Chân chứ? Bây giờ quan trọng nhất vẫn là lấy  tin tức đầy đủ,  rõ đến cuối cùng  xảy  chuyện gì.