Lúc đầu thầy Trịnh còn buồn ,  đến đoạn  thì  nhíu mày. Đột nhiên ông nhớ đến chuyện Kiều Chấn Hưng gọi điện thoại đến điều tra bối cảnh xuất  của Nhan Hoan. Ông nghĩ ở thành phố Tây Châu nhà họ Kiều  nhiều mối quan hệ,    chịu thiệt vì Nhan Hoan như ,  thế cô còn  chịu thỏa hiệp, khiến cho Kiều Chân  nghỉ học. Nếu như bọn họ mang lòng hận thù   gì... Ông thấy  cũng nên nhắc nhở cô, cho nên  chuyện  cho Nhan Hoan.
Điều tra bối cảnh xuất  của cô ? Thế nhưng cô   Lục Hòa Cầm, cho dù họ tìm đến  nhà họ Thẩm cũng  uy h.i.ế.p gì đến cô cả. Chẳng lẽ bọn họ còn  đào thêm chuyện gì để lật ngược tình thế ?
Nhan Hoan  thông minh, cũng  nhạy cảm.  cô  thể  thừa nhận việc phỏng đoán những suy nghĩ vòng vèo phức tạp  cô còn kém xa Triệu Thành Tích. Cho nên kho chủ nhiệm lớp  với cô chuyện , mặc dù cô  vài suy đoán, nhưng vẫn cảm thấy  đúng lắm. Thực tế từ lúc bắt đầu tiếp xúc với Kiều Chấn Hưng, cô  cảm thấy    kỳ lạ. Đây là một loại trực giác.
Cho nên lúc về đến nhà cô  với Triệu Thành Tích chuyện .
Cô : "Lúc em bước  phòng họp thì ánh mắt ông   em  kỳ lạ, đội mắt trợn tròn  chằm chằm như  rớt cả tròng mắt ..."
Nhất thời Triệu Thành Tích đen mặt .
Nhan Hoan thấy vẻ mặt  thì níu áo . Cô buồn , : "Anh nghĩ    hả? Không  như thế . Biểu hiện  đầu tiên khi  thấy em của ông  như thể là  kinh hoảng,  vẻ như là nghĩ đến cái gì đó..."
Cô hồi tưởng tại, từ từ  tiếp: "Ông   em mà cứ như đang  một  khác. Khoảnh khắc đó sự kinh ngạc thậm chí vượt xa cả ân oán của em và con gái ông . Sau đó lúc ông  tìm em  chuyện riêng thì thỉnh thoảng ánh mắt   xuất hiện. Cũng bởi vì chuyện , em cảm thấy lúc em  chuyện với ông  thì ông   kìm hãm bản   nhiều.  từ xưa đến nay em  hề quen  ,  đây cũng  từng  mâu thuẫn gì với ông . Anh ,   xem, chẳng lẽ ông  từng  ân oán  lớn với một   giống như em ? Là dì cả..."
Nói đến đây, trong đầu hai  cùng hiện lên hình ảnh một ... Bởi vì đột nhiên Nhan Hoan nghĩ đến, ánh mắt đó cô từng thấy ở một . Là dì cả Triệu Lan Trân của cô.
Mặc dù ánh mắt của Kiều Chấn Hưng và Triệu Lan Trân   khác , nhưng cô  thể nắm bắt  một điểm là lúc bọn họ  cô, đôi lúc như thể xuyên qua cô mà  một  khác, cảm xúc lúc đó cũng   là dành cho cô. Triệu Thành Tích ôm cô, : "Em   giúp em điều tra chuyện  đây ?"
Anh dừng một lúc  bổ sung: "Chuyện ba  ruột của em."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-236.html.]
Nhan Hoan cũng  quá để ý chuyện của ba  ruột .
Quan hệ  thích của cô cũng   lạnh nhạt,   thì  thiết hơn với nhà họ Nhan. Cũng   vì Triệu Lan Trân là dì cả của cô, mà chỉ vì đoạn ký ức lúc nhỏ,   Triệu Lan Trân và  em nhà họ Nhan đều dùng lòng chân thành đối xử với cô, ở chung  vui vẻ.
Bởi vì thái độ của cô nên lúc  Triệu Thành Tích cũng  đề cập đến chuyện .
Nhan Hoan ngẩng đầu  , hỏi : "Anh cảm thấy cần thiết ? Thực  em   cảm xúc gì đối với bọn họ cả."
Anh trầm mặc một chút   tiếp: "Không cần thiết   cảm giác gì, nó cũng chỉ là một chuyện liên quan đến em. Chúng  ở thành phố Tây Châu    thể gặp  những chuyện liên quan đến ba  ruột của em. Dù   một chút vẫn  hơn  động   gì."
Nhan Hoan nghĩ  thấy cũng đúng. Cô : "Vậy để em  hỏi dì cả  xem ."
Một ngày cuối tuần, Nhan Hoan cơm nước xong xuôi ở nhà họ Nhan. Lúc cô và Triệu Lan Trân ở trong bếp thì dùng một giọng  như là "dì cả  hôm nay canh bí ăn  ngon" để  chuyện: "Dì cả , dì  thể  cho cháu chuyện của ba  ruột cháu  ? Cháu nhớ chủ nhiệm Quy  từng  với cháu,  cháu khó sinh nên  khi sinh  mất. Vậy ba cháu  ? Ông  là  như thế nào? Còn sống   mất ?"
Triệu Lan Trân đang rửa bát,  Nhan Hoan  như  thì trượt tay, bát sứ rớt xuống bồn xi măng, đập  mấy cái bát khác, tạo nên những âm thanh  chói tai.
Triệu Lan Trân  , ánh mắt  chằm chằm Nhan Hoan, sắc mặt vô cùng khó coi. Bà : "Là ông  đến tìm cháu ? Hay   khác đến tìm cháu?"
Nhan Hoan  ngờ Triệu Lan Trân  phản ứng mạnh như .
Cô lắc đầu.