Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bà cụ Kiều dùng giọng hung ác mà : "Còn   do hai  già sắp xuống lỗ chúng  sức khỏe ngày càng kém, thế nhưng bên cạnh   bóng dáng của đứa con cháu nào . Một ngày nào đó c.h.ế.t trong nhà sợ cũng  ai ... Thằng cả và cháu gái   nổi chuyện ,   chân   bệnh cũ, đau đến mức   đường , Chấn Hưng và vợ nó  chuyện  thì vô cùng gấp gáp, nhưng bọn chúng  đến , chỉ  thể để Chân Chân tạm nghỉ học đến chăm sóc ."
"Để Duyên An và Chân Chân đính hôn là ý của ba chồng cô, cũng là ý của . Chấn Dự nuôi Duyên An nhiều năm như , hao tốn tất cả tâm huyết của nó, xem thằng bé như con ruột mà bồi dưỡng, những cái  trong lòng cô hẳn là hiểu  rõ. Lòng  đều  bằng thịt, dù  nhà họ Kiều chúng   nuôi thằng bé nhiều năm như , chúng  cũng đối đãi với nó như con cháu ruột nhà họ Kiều.  thằng bé ở trong bộ đội, bình thường cũng  rảnh rỗi gì, tính cách  giống thằng thứ, vô cùng lạnh lẽo, vẫn   thiết với chúng ... Vì cái  mà trong lòng  với ba cô vẫn luôn khó chịu. Cho nên lúc  chúng  mới nghĩ  cách , như  thì   Chân Chân sẽ  cần gả , mà Duyên An cũng sẽ danh chính ngôn thuận trở thành  nhà họ Kiều chúng ..."
Mẫn Tố Hoa: ...
Bà  chần chừ: "Thế nhưng mà kết hôn... Mẹ , Chân Chân và Duyên An  từng chung đụng..."
"Sao mà  chung đụng? Không  từ bé còn lớn lên bên  ? Không  lúc nhỏ bọn chúng   thiết ? Chẳng lẽ mắt cô  trông thấy Chân Chân vẫn luôn  thích Duyên An ?"
Bà cụ Kiều   sự chần chừ trong giọng  của Mẫn Tố Hoa thì lập tức  vui. Bà cụ : "Chẳng lẽ cô cảm thấy để Duyên An nhà các cô cưới Chân Chân là ấm ức thằng bé ? Lúc Chân Chân còn ở chỗ chúng ,   lẫn nào cô cũng bảo xem Chân Chân như con gái ruột của  ? Chẳng lẽ đều là giả ? Chỉ diễn cho Chấn Dự và chúng  xem ? Đứa bé Chân Chân  cũng là cô  nó lớn lên, chẳng lẽ con bé còn  gì   ? Hiền dịu ngoan ngoãn, dựa  bản  thi đậu đại học Tây Châu, chẳng lẽ cô còn  hài lòng ?"...
Bà cụ Kiều như b.ắ.n pháo liên thanh oanh tạc một lúc lâu, b.ắ.n cho Mẫn Tố Hoa gần như hóa đá.
Mẫn Tố Hoa cúp điện thoại xong thì ngơ ngác  ngoài phòng khách, cũng    bao lâu, cho đến khi Kiều Chấn Dự  cửa thì bà mới nhảy dựng lên, vội vàng lau nước mắt, nở một nụ . Bà : "Chấn Dự, ông về  ? Ăn cơm , để   hâm nóng cơm cho ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-243.html.]
Bà  xong thì vội vàng xoay    bếp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh mắt Kiều Chấn Dự vô cùng sắc bén. Mặc dù chỉ   Mẫn Tố Hoa thì ông cũng cảm nhận  sự khác thường của bà... Mắt của bà sưng đỏ,  che cũng  che .
"Xảy  chuyện gì ?"
Mặc dù hôn nhân của hai  luôn tương kính như tân, nhưng ở chung lâu năm như  thì dù  thực sự và vợ chồng cũng  một sự ăn ý nhưng những  bạn    trong nhà.
Mẫn Tố Hoa  Kiều Chấn Dự tra hỏi thì tay cuộn chặt. Trong lòng bà đang đấu tranh  lớn. Bà luôn cố gắng thỏa mãn  yêu của của ông bà cụ Kiều.   ... thứ bọn họ  là con trai bà. Mà con trai là ranh giới cuối cùng của bà.
Không cần  hỏi, bà   rõ con trai sẽ  thích Kiều Chân. Là  thể nào thích Kiều Chân.  , như lời bà cụ Kiều , lúc Kiều Chân còn nhỏ ở chỗ ông bà nội ở Bắc Kinh. Lúc đó bà thường dẫn con trai qua chỗ ông bà nội, con trai cũng  bắt chơi với Kiều Chân. Con nít thì   che giấu. Người nhà họ Kiều  ghét  con bọn họ, ngay cả thái độ của Kiều Chân đối với Duyên An cũng  kiêu căng. Thằng bé vẫn luôn nhẫn nhịn Kiều Chân.
  một  Duyên An lén lút bỏ mặc Kiều Chân, con bé  thèm lựa lời mà mắng mỏ: "Mày cũng dám đối xử với tao như  ? Vướng chân, mày cũng chỉ là đồ vướng chân mà thôi. Nếu   chú hai tao thì    con mày còn đang chui ở cái xó xỉnh nào . Mẹ mày vốn  hề xứng với chú hai tao, chú hai tao thương hại nên mới thu nhận  con chúng mày mà mày còn dám đối xử với tao như  ? Nếu mày còn như  tao sẽ về bảo chú hai đuổi  con chúng mày ."
Lần đó Duyên An giận đến mức tay nổi đầy gân xanh. Nếu đổi thành  khác e là  đánh cho   một tháng  xuống  giường.  với Kiều Chân, dù  hận như thế nào thì  cũng chỉ  thể nhẫn nhịn xuống.    đó  căm hận Kiều Chân đến tận xương tủy. Mặc kệ bà khuyên như thế nào thì từ tận sâu trong lòng   sinh  sự căm ghét với  nhà họ Kiều.