cho phép ông bà cụ Kiều gặp mặt Kiều Chấn Hưng.
Hai  gần như ngã quỵ khi  thấy con trai luôn oai phong lúc   nhếch nhác cả  sưng vù giống như   chỗ nào .
Kiều Chấn Hưng  thấy họ chỉ liên tục hét lên: "Ba,  con  oan, con  oan, con  ... Là yêu nữ , chắc chắn là yêu nữ   mê hoặc Chấn Dự, ba , ba   gặp nó ,  gặp nó ..."
Nói năng lộn xộn, nước mắt chảy dài.
Bà cụ Kiều  thấy  suýt nữa ngất .
  khi rời , cục trưởng La  cho hai   địa chỉ khách sạn Kiều Chấn Dự ở.
Là Kiều Chấn Dự bảo ông đưa.
Đợi ông bà cụ Kiều dẫn  nhà họ Kiều rời , cục trưởng La liền gọi điện thoại cho Kiều Chấn Dự.
Mà bên ông bà cụ Kiều đương nhiên  hề chậm trễ, trực tiếp dẫn  đuổi đến khách sạn quốc doanh nơi Kiều Chấn Dự ở.
Nhân viên lễ tân  nhóm  vẻ mặt kích động, mắt sưng húp, sắc mặt  đáng sợ  họ  là "Người nhà của quân trưởng Kiều",  lên tìm quân trưởng Kiều thì  chút do dự, vội bảo một nhân viên lễ tân khác gọi điện thoại nội bộ lên xác nhận,  mới cho   lên.
Nhóm   lên lầu,  xông  phòng bà cụ Kiều giống như điên cuồng lao về phía Kiều Chấn Dự đang  bên cửa sổ, may mà  cảnh vệ ngăn , đương nhiên cảnh vệ  dám dùng sức chỉ ôm bà  ,  để bà  nhào tới, bà  Kiều  thoát   liền  đánh nhân viên cảnh vệ  chỉ Kiều Chấn Dự mắng: "Nghiệp chướng, nghiệp chướng, đó là  trai mày,  trai ruột đấy,  mà mày vì mối hận cũ của hai mươi năm  mà đưa  mày  tù, còn gán cho nó tội danh mưu sát mày, mày điên  , điên  ? Đó là  trai ruột của mày đấy, mày đối xử với nó như thế  mày  chúng  sống thế nào hả? Mày  để cho cả nhà của nó, chị dâu, cháu trai, cháu gái, cháu trai   sống thế nào? Mày  ma quỷ ám ảnh,  điên  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-276.html.]
Phối hợp với lời của bà cụ Kiều, Phùng Tú Thanh, Kiều Lộ, Kiều Chân ở phía  đều phát  tiếng , cầu xin Kiều Chấn Dự nhanh gọi cho cục cảnh sát thả .
Ông cụ Kiều đập gậy xuống nền, : "Đi, lập tức đến cục cảnh sát hủy bỏ vụ án cho tao!
Vân Mộng Hạ Vũ
Kiều Chấn Dự mặc kệ họ ầm ĩ, chỉ lạnh lùng  và  hề lên tiếng.
Đến khi ông cụ Kiều thấy ông   ở  cửa sổ, chỉ từ  cao  xuống  họ  lóc om sòm   bất cứ phản ứng nào, cuối cùng tức giận đến mức chịu  nổi thì điên cuồng gõ gậy, hét: "Nghe thấy , mày   tao  gì ,  hủy bỏ vụ án ngay cho tao!"
"Quốc  quốc pháp."
Cuối cùng Kiều Chấn Dự lên tiếng, ông  lạnh nhạt : "Anh  phạm pháp, đương nhiên  giao cho sở Cảnh sát và  án xử lý, con là quân nhân    thể bao che? Cho dù   là  của con, cũng  thể."
Ông cụ Kiều và bà Cụ Kiều  tức giận đến ngất xỉu.
"Nói bậy,  bậy."
Bà cụ Kiều  lóc : "Rõ ràng con  nó   mà, Chấn Dự, con  rõ nó   mà. Mẹ , con là vì chuyện hai mươi năm , con hận nó  hại  hai của Triệu Lan Huyên, chia rẽ con và Triệu Lan Huyên, con hận nó về   hại Triệu Lan Huyên... Mẹ  cho con , những chuyện đó đều    trai con , những chuyện đó đều do  , là    con ở cùng với Triệu Lan Huyện,  chạy đến nhà họ Triệu  là  con hại Triệu Hòa Minh. Thực   con  hề hại  ,  hại   rõ ràng là chú út của Triệu Lan Trân, để vạch rõ giới hạn của Triệu Lan Trân với nhà họ Triệu, chỉ vì  cắt đứt quan hệ của các con  mới  như , nhưng mà con   quan tâm, thành phần nhà họ Triệu như thế,  phụ nữ như thế   con  thể cưới ? Con  cần tương lai nữa ? Mẹ cũng là vì  cho con mà thôi!"
"Bây giờ con  trách thì hãy trách , là  của , là  chia rẽ con với Triệu Lan Huyện, là  hại c.h.ế.t cô , nhưng   liên quan gì đến  con cả, con thả nó ... Nó là  trai ruột của con, những đứa trẻ  đều là cháu trai cháu gái của con mà, các cháu con còn  kết hôn, còn  Hổ Ca Nhi, Châu Châu ở nhà, đó đều là cháu trai cháu gái ruột của con, con gán tội danh cho ba, ông nội bọn nó, đưa  tù như thế con    bọn nó sống thế nào..."
Nói  đau lòng.
Trên mặt Kiều Chấn Dự hiện  vẻ ẩn nhẫn  ghét cay ghét đắng.