Triệu Lan Trân bộ dạng của bọn họ, trong lòng bà chán ghét đến cực điểm, định lớn tiếng để đuổi đám , Nhan Đông Đình lết một đường đầy m.á.u đến mặt Nhan Đông Hà, lóc : "Anh cả, cả, em sai , chuyện năm đó là em sai , nhưng em cũng còn cách nào khác..."
Ông lau nước mắt, : "Anh cả, năm đó là tại tên khốn Kiều Chấn Hưng , ông ép em tịch thu nhà đẻ của chị dâu cả, là nếu như em , khác cũng sẽ , còn bảo em mau chóng phân rõ ranh giới với , nếu , đừng là công nhân xưởng dệt, đến công nhân quét rác cũng đừng mong nghĩ tới...
Anh cả, ba mất sớm, em và em gái đều là một tay nuôi lớn, dù em đoạn tuyệt quan hệ với ai chăng nữa, nhưng em thể cắt đứt quan hệ với , cách nào, em mới chạy đến nhà họ Triệu, em thể gì khác, tình thế năm đó như em thể gì chứ?
Ai cũng sẽ thôi, Kiều Chấn Hưng là quyền thế, g.i.ế.c cũng giống như bóp c.h.ế.t một con kiến, ông trúng xưởng dệt, cả nhà đẻ của chị dâu cả, em thể gì? Không ai việc táng tận lương tâm, ngay cả em trai, em gái, cháu gái ruột mà ông còn dám hại chết, chuyện gì mà ông ..."
Ông hướng về phía Triệu Lan Trân, tự đánh mạnh đầu , : "Chị dâu, chị dâu, đây là của em, đều là tại em sai, nhưng em cũng là ép, em chính là một tên khốn nạn, gì, chị hận em, đánh c.h.ế.t em thì cứ đánh c.h.ế.t em , nhưng mà vợ và con em từng sai gì cả, chị mau cứu họ, mau cứu họ mà..."
Ông về phía Nhan Đông Hà lóc, : "Anh cả, cả, thật lòng nhẫn tâm một nhà bọn em già trẻ c.h.ế.t đói, đầu đường xó chợ, c.h.ế.t cóng ? Anh nhớ ? Năm đó nhà chúng cũng coi như là giàu , nhưng chỉ cô một sách, ba xảy chuyện, lúc lâm chung còn kéo tay , dặn chăm sóc cho em và em gái... Anh cả, cũng là em còn cách nào, còn cách nào khác, nếu như , cả nhà cũng còn đường sống ..."
Nhan Đông Hà há miệng.
Ông cũng hận chuyện em trai ông năm đó, nhưng sự việc năm đó giống như em trai , trong cảnh đó, ông sẽ lựa chọn gì?
Trong suốt mấy năm qua, bao nhiêu đứa con chỉ trích ba , vợ vạch trần chồng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-283.html.]
Ông chân bê bết m.á.u của Nhan Đông Đình, ông còn đang điên cuồng tự đánh đầu , còn đứa con gào bên cạnh, nhớ đến em trai lúc nhỏ luôn theo , luôn miệng gọi " cả", mà trong lòng đau xót, nhưng cuối cùng vẫn mềm lòng.
Ông : "Em..."
Ông thở dài, : "Chân của em, đến bệnh viện xử lý ?"
Lưu Kim Hoa thấy sự việc tiến triển, lập tức gào , : "Anh cả, chúng em tiền bệnh viện cơ chứ! Bây giờ chúng em còn đủ ăn, hai đứa bé cả một ngày cũng ăn gì... Anh cả, chỉ cần là ghé chỗ bọn em xem, sẽ bọn em sống như thế nào!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Đông Hà đưa tay ôm đứa lớn tên Khiếu Lượng, đầu Triệu Lan Trân, thở dài, : "Lan Trân, mặc kệ , dù vẫn gọi xe ba bánh chở bọn họ đến bệnh viện kiểm tra ."
Triệu Lan Trân tức giận đến đỏ cả mắt.
Lưu Kim Hoa đang bế đứa nhỏ sắc mặt đỏ bừng, rằng đứa bé sốt, nhưng bà vẫn thể đuổi bọn họ ngoài, nhưng nếu đứa nhỏ xảy chuyện thật, bà hiểu chồng bà, chỉ sợ rằng ông sẽ thể tha thứ cho chính , sống trong tội , cho dù là chính bản bà, chắc hẳn trong lòng cũng cảm thấy dễ chịu.
Mặt Nhan Đông Hà tối sầm , ông chuẩn ngoài gọi xe ba bánh, Nhan Hoan vẫn luôn bên cạnh xem kịch đột nhiên bước về phía , : "Chân của gãy ?"
Sau đó, còn kịp phản ứng, cô đột nhiên giẫm một phát lên đùi Nhan Đông Đình, một tiếng gào đầy thảm thiết phát từ Nhan Đông Đình như tiếng heo thịt, ông giãy giụa điên cuồng, đó Nhan Hoan thả chân , ngay lập tức Nhan Đông Đình nhảy dựng lên, cầm cái chén để bàn lên đập lên Nhan Hoan, Nhan Hoan đưa tay bắt lấy, đó trở tay, cái chén lập tức đập lên mặt Nhan Đông Đình, Nhan Đông Đình "A" một tiếng đầy chói tai, nhảy dựng lên, đó nhào về phía Nhan Hoan đánh cô, mà lúc Nhan Hoan cũng tha cho ông nữa, đạp một cước đá bay ông ...
Tất cả đều sợ ngây hàng loạt hành động liên tiếp .