Cô  về phía Triệu Lan Trân, : "Mợ ơi, cháu  hỏi mợ một chút, năm đó, ba  cháu là thanh mai trúc mã, ba   ở bên  từ  sớm,  đó ba cháu  bộ đội, mà chuyện  ở thành Tây Châu  ai  , về  tình hình   lắm, mà ba  lo lắng cho  cháu nên mới gấp gáp trở về tiền tuyến, còn  kết hôn với  cháu,  đưa   quân đội, ba  tạm thời quân hàm thấp nên  thể tùy quân, cũng   quan hệ, vì  ba sẽ chuẩn  cho  nhà ở của đồng đội   gia đình, hoặc là đồng hương... Mà lúc đó mợ  phản đối, chuyện  cháu  thể hiểu , bởi vì là em gái duy nhất,     qua loa   theo  khác,  lẽ mợ cũng  hiểu  tình hình nghiêm trọng như , nhất là khi nhà họ Kiều phản đối quyết liệt,     đủ thứ lời lẽ sỉ nhục.  mà..."
Cô dừng  một chút: "Sau đó chờ ba cháu rời , ba trở về quân đội  vội vàng nộp đơn xin kết hôn, chờ đơn kết hôn  phê duyệt, ba lập tức  thư cho ,  là  đến quân đội tìm ba... Ba ở tiền tuyến,  thể dễ dàng rời khỏi đơn vị... Khi đó nhà họ Triệu  gặp biến cố lớn,  hai c.h.ế.t thảm,    đuổi  khỏi biệt thự nhà họ Triệu, mắt thấy trao quyền cho cấp , hơn nữa   mang thai cháu... Khi đó mợ   nếu  cháu  bộ đội,  lẽ đó là cơ hội duy nhất để  cháu  đổi vận mệnh, thậm chí là bảo  tính mạng ?  mợ   gì? Ép buộc  cháu  thư đoạn tuyệt quan hệ với ba, ép  phá thai... Tại , cháu  hỏi mợ tại ?"
Nước mắt Triệu Lan Trân lập tức chảy .
Tại ?
Tại ?
Lúc đó bà  vẫn còn đang đau đớn tột cùng  cái c.h.ế.t của   hai, mà bà cụ nhà họ Kiều  bất ngờ tới cửa, dùng những lời khó  nhất để  nhục họ,  rằng nhà họ Kiều  chấp nhận cuộc hôn nhân , mấy  nghĩ mấy  là ai, loại  chó cho tư bản sâu bọ bằng cách hút m.á.u  dân, bóc lột công nhân, bây giờ còn  bám lấy nhà họ Kiều bọn họ để hút m.á.u con trai họ ? Ả hồ ly đê tiện    hổ... Đủ các lời khó ,  mà cảnh cáo bà , để bà cách xa con họ , vốn dĩ bà  để cho con trai thứ hai của nhà họ Triệu c.h.ế.t cũng   miếng thịt ngon, nếu còn  giữ chút mặt mũi thì đừng bám lấy con trai bọn họ  buông...
Vào thời điểm ,  bà   thể đồng ý, đồng ý để Lan Huyên  tìm con trai thứ hai của nhà họ Kiều .
Lòng kiêu ngạo của bà   cho phép, dòng m.á.u của nhà họ Triệu   bà   cho phép, còn  em trai ngã xuống từ lầu cao đến mức  thể nhận  hình dạng, bà  cũng  cho phép!
Nước mắt bà  rơi xuống, nhưng bà  vẫn ngẩng đầu lên, thấp giọng : "Cháu đây là đang trách mợ ?  , cháu  quyền trách mợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-285.html.]
 khi đó, bà    sự lựa chọn nào khác.
Nhan Hoan bình tĩnh  bà  một lúc.
Cô  lẽ   lý do tại  bà  phản đối, nhưng cô vẫn  thể hiểu  bà . ... Cô càng   tâm trạng của Triệu Lan Trân, Triệu Lan Huyên năm đó  khi  chịu sự sỉ nhục, bởi vì, thành thật mà , nếu như bà cụ nhà họ Kiều đối mặt với cô, bà  g.i.ế.c ,  còn dám kiêu ngạo tới tận cửa như , cho dù vũ lực   giá trị như bây giờ, nhưng cô chắc chắn sẽ bước lên giáng cho bà  hai cái tát, hoặc là  nịnh nọt, cô tuyệt đối  để  bà cụ nhà họ Kiều  cho tức chết, mà chỉ  cô mới  cho bà  tức c.h.ế.t .
Dù  thư của ba cô  gửi đến,  là  xin  đơn xin kết hôn, cũng lắm thì bà  sẽ bỏ trốn trong đêm.
Cô chắc là sẽ  gặp bất kỳ rối loạn tâm lý nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đây chính là  cách, tính cách bất đồng.
Nhan Hoan  bà  một lúc  : "Không,   cháu đang trách mợ, cháu chỉ  tìm   công bằng cho  cháu thôi. Mẹ cháu c.h.ế.t oan ức, oán niệm và đau khổ của bà  vẫn   tiêu tan, linh hồn của bà  cũng   yên giấc ngàn thu. Cháu tin mỗi một việc  hiện tại của cháu, bà  đều  thể  thấy và  thấy . Cháu   cho bà   rằng bà   sai cũng càng   tội, bà  trong sạch vô tội nên sẽ   bất kỳ một kẻ nào  thể áp đặt tội danh   bà , bức bách bà   lấy cái c.h.ế.t  chuộc tội."
Triệu Lan Trân sửng sốt.
Bà   hé miệng   gì đó nhưng   im lặng.