khi cô Diêu lướt qua hai trợ lý nghiên cứu sinh bậc học cao trong phòng nghiên cứu và chọn hai là cô và cô tham gia cuộc thi thì cô cảm thấy cô Diêu rõ ràng đang thiên vị Nhan Hoan... Mãi cho đến khi cô thấy thiết kế của Nhan Hoan cùng cách thuyết minh về thiết kế của .
Nhân tài cả nước đầy.
Nếu như đến ngay cả một đàn em trong phòng nghiên cứu mà cô còn thể đánh bại thì thật sự thể giành mười vị trí cao nhất ?
Lương Đông Thuỷ cắn môi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan cũng hôm nay đến gặp cô Diêu khiến cho trong lòng đàn chị cùng phòng nghiên cứu gợn sóng.
Thế nhưng khi cô lên xe cũng chuyện với Triệu Thành Tích.
Cũng giống như đàn chị, cô cũng mong chờ cuộc thi ... thật đoạt giải cũng cả, cô chỉ cảm thấy đến Bắc Kinh tham gia triển lãm là , như cũng sẽ thể thấy các thiết kế của những sinh viên ưu tú từ khắp các nơi cả nước.
Cô mỉm : "Hai năm chúng đều ăn tết ở nhà , mỗi tới buổi tối ba mươi tết đều qua chỗ ba đó ầm ĩ thoải mái. Không bằng năm nay thừa dịp cơ hội triển lãm chúng tới Bắc Kinh cùng ăn tết, tìm ông nội và cả chị dâu ăn tết, đó chúng cũng thăm quân trưởng Kiều."
Từ tới nay Nhan Hoan đều gọi quân trưởng Kiều là "ba" mà luôn gọi là "quân trưởng Kiều","quân trưởng Kiều".
mà hai ở chung cũng tính là khá hoà hợp.
Vốn dĩ hai thì một sống ở Bắc Kinh còn một sống ở thành phố Tây Châu, cách cả hàng ngàn dặm. Dù Kiều Chấn Dự nỡ bỏ đứa con gái nhưng ông vẫn trở về.
Ông cắt đứt liên hệ như cũng lòng đối xử với cô nhưng mà ông cũng cuộc sống của cô thiếu thứ gì, cũng chẳng cần ông cho tiền ăn uống. Sau khi trở về Bắc Kinh, cứ nửa tháng định kỳ ông gửi cho Nhan Hoan một ít bộ sách, thậm chí còn cả tạp chí thời trang nước ngoài.
Những cuốn tạp chí đó tuyệt đối mua ở bên ngoài.
Chỉ ông lẽ là do ông tìm nào đó quan hệ lấy về, đó gửi nó cho Nhan Hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-291.html.]
Ông còn tặng cho Nhan Hoan một chiếc máy ảnh phản xạ ống kính đơn của Seagull DF.
Nhan Hoan cũng là một tính cách khó xử gì.
Ông tặng cho cô, hơn nữa nó còn là một món quà cô thật sự thích và cũng cần nó nên cô vui vẻ nhận lấy, cũng cảm thấy khó xử thù oán cái gì.
Ông cũng đau khổ cả đời vì sự bỏ lỡ giữa ông và cô, cô cũng ý thọc một con d.a.o nhỏ cứa miệng vết thương của ông nữa. ... Ít nhất ông còn phối hợp với cô tống Kiều Chấn Hưng nhà giam, bà Kiều đột quỵ, ?
Triệu Thành Tích duỗi tay sờ tóc trán cô một tiếng "".
Nhan Hoan nhích gần đến , lúc cô mới chuẩn trộm hôn một cái thì ngoài cửa xe đột nhiên nào đó vỗ nhẹ "cạch cạch" mấy tiếng.
Cô nhíu mày thẳng đầu ngoài cửa xe thấy cái đầu to của Nhan Hồng An đang lén lút mà dán cửa xe.
Nhan Hoan: ...
Triệu Thành Tích mở cửa xe từ bên trong, Nhan Hồng An chen ở vị trí ghế xe, bày bộ mặt như đưa đám : "Hoan Hoan, để đến nhà em chen chúc nhé... Haiz, cuộc sống đúng là cách nào để trôi qua mà, chỉ lấy mạng ."
Nhan Hoan: ...
Cô liếc mắt một cái, cái tên mỗi đây thấy Triệu Thành Tích là giống như chuột thấy mèo. Năm đó vì chuẩn cho kỳ thi đại học, một tháng sống ở nông trường quả thật giống như một cơn ác mộng, lúc gặp chuyện gì mà thành như chứ?
Cô cũng chẳng thèm để ý đến , Triệu Thành Tích càng để ý đến .
Lúc lái xe về nhà, suốt cả đường Nhan Hồng An đều gục đầu xuống, chờ đến khi về nhà đặc biệt mắt mà chủ động đến phòng bếp hỗ trợ việc nấu cơm. Mãi đến khi ăn cơm mới lên nỗi khổ tâm với Hoan Hoan: "Còn là vì chuyện bất động sản, tài sản mà nhà ông ngoại trả cho chúng . Anh với em , ở khắp khu truyền khắp bên ngoài , cũng truyền thế . Mỗi ngày đều mấy bác, mấy thím tìm tới giới thiệu đối tượng cho ... Còn cả nhà cô và chú hai của nữa, chuyện gì cũng giống như ảo thuật chui trong nhà , còn cô của thì mấy ngày chạy tới cửa nhà ngủ đất..."
Nói tới đây cẩn thận liếc Nhan Hoan một cái.
Cô của là ai?