Cô  tủm tỉm : "Không     hận quân trưởng Kiều ? Hận đến mức bà   cho phép em gái yêu quý của  gả cho ông , hận đến mức đưa em  cho cô em chồng của bà  ngược đãi mà cũng   trả  cho quân trưởng Kiều. Theo em thấy bà  cũng   nhận lấy ân huệ của quân trưởng Kiều ... Anh xem em ,   bức c.h.ế.t  em còn để em    ngược đãi mười bảy năm. Nếu như   em tỉnh ngộ chạy  thì suýt chút nữa     bán  trở thành  kế của  khác , bà   cảm thấy   với em ? Vậy nên bà  càng  nên nhận  ân huệ của em. Theo em thấy  bằng   cứ  lên tuyên bố tất cả tài sản và bất động sản nhà họ Triệu đều sẽ để em thừa kế  thì chuyện nhà  quả thật sẽ  giải quyết hết."
Nhan Hồng An trợn mắt há hốc mồm.
Còn, còn  thể như   ?
Nhan Hoan nhún vai.
Cô mà  vô sỉ lên  thì  thể sẽ cực kỳ vô sỉ.
Nhan Hồng An trợn mắt há hốc mồm.
Anh  thậm chí   nghi ngờ những gì lỗ tai   .
Bởi vì  em họ nhỏ mà   quen  thực sự    như ,   loại  lấy  tài sản của  khác.
Anh  và cô sống chung với  lâu như , cùng  hợp tác  ăn lâu như thế, cô luôn luôn là  công bằng nhất, ít lợi dụng  khác nhất,  việc cũng là  chu đáo nhất... dù đôi khi  nhiều mưu kế xảo quyệt,  theo lẽ thường.
Nghĩ đến đây,  cảm thấy  lẽ Nhan Hoan đang cho  một lời khuyên, tuyên bố với bên ngoài thế , tất nhiên  thực tế   như .
Anh  "bỗng nhiên hiểu ", : "Hiểu , em gái, ý em là để cho    với bên ngoài như thế,  thì những  đó sẽ thấy rằng   cái lợi gì để chiếm, tự khắc cũng sẽ rời ,  đúng ?"
Nhan Hoan như  như  liếc   .
Ý của cô đương nhiên  chỉ là " như  với bên ngoài", vì để giúp Triệu Lan Trân chặn súng,  đó mang hận thù và sự tức giận đến đỏ mắt thu hút lên  cô?
Cô  bệnh ư?
Dĩ nhiên là .
Cô chỉnh trang  vẻ mặt, nghiêm túc : "Em   nghiêm túc. Anh xem  của em, bà  vì danh dự nhà họ Triệu, vì   hai c.h.ế.t oan, đánh đổi tính mạng của ,  gì đáng quý hơn tính mạng của  chứ? Bà  thậm chí  thể  thấy mối bận tâm duy nhất của bà là con gái lớn lên, chỉ  thể ở trong phần mộ lẻ loi, trơ trọi  con gái bà  ngược đãi...   thấy mợ cả  đánh đổi cái gì? Đánh đổi mạng sống  em gái yêu quý của bà? Vậy tất cả tài sản nhà họ Triệu đều thuộc về bà vì nhà họ Triệu  đánh đổi tính mạng em gái của bà   là chuyện nên  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-294.html.]
Nhan Hồng An:...
Nhan Hồng An cho rằng   chuyện dĩ nhiên như .
Anh  trời sinh  sở trường buôn bán dây cung, thứ gì cũng  thể tính  hai, ba năm tới, tại đây, chỉ hai câu thôi,  nó sẽ khiến tài sản bất động sản nhà học Triệu đều  lộ ?
Có điều,   đương nhiên sẽ  tranh giành với em gái của .
Chuyện ,    nên tranh giành.
Chưa kể nó còn liên quan đến mạng của dì nhỏ.
Anh  thở dài,   chút sức lực nào xua tay, : "Được ,  sẽ   những lời của em với  ,  cũng   tài sản đó,  chỉ  tự  kiếm  tiền, em gái, tiệm may  của em còn mở ? Nhân tiện nông trường Hồng Tinh, giám đốc mới của xưởng may ,    dùng vải do xưởng của chính   kéo thành sợi, cũng  liên quan đến vật liệu của chính , nên  cần ."
Anh  tuy rằng cũng  những cách kiếm tiền khác, nhưng suy cho cùng đều là đông một búa tây một búa.
Nhan Hoan  : "Anh vội cái gì, chẳng   vẫn còn học đại học ? Học xong đại học    nhiều mối  ăn  thể . Gần đây em bận rộn chứ, đợi đến khi  thành việc đang , kết thúc học kỳ mới   ."
Nếu cuộc thi thiết kế thời trang   đoạt giải,   cửa hàng còn  thể  những hướng  khác.
Nhan Hồng An đành  thở dài đồng ý.
Anh  cũng   chỉ  kiếm tiền, nhưng  lăn lộn trong một thời gian ngắn thì cả  sẽ thấy khó chịu.
Nhan Hồng An ở chỗ Nhan Hoan ăn một bữa cơm xong liền  Nhan Hoan đuổi .
Một bữa cơm cũng  nhưng thu nhận   ở  thì  thể... Thực  Nhan Hồng An cũng , chỉ là   đang chán, nhưng  những chuyện  với  khác   thú vị,  nên mới chạy tới tìm Nhan Hoan trò chuyện mà thôi.
Nhan Hồng An rời khỏi chỗ Nhan Hoan cũng  về nhà.
Anh   đến chỗ  , Triệu Lan Trân.