Nhan Hoan  dáng vẻ  mấy vui vẻ của  chọc , hôn  mấy cái  : "Không  hết, nhưng mà vẫn nên tiết kiệm một chút , nếu   khác sẽ trình báo cáo   sống sa đọa đó."... Nói cứ như một đêm hai mươi hai đồng và một đêm ba mươi tám đồng  chỗ nào khác  .
Chiều tối ngày hai mươi chín tết, hai  đến Bắc Kinh,  khi ăn cơm xong mới  lượt gọi điện cho ông Triệu và quân trưởng Kiều.
Ngày mai chính là đêm ba mươi,   gì bọn họ cũng    một ngày đúng ?
Đầu tiên gọi điện cho ông Triệu.
Người  máy là một giọng nữ xa lạ,  thấy là Triệu Thành Tích thì  một câu "Là Thành Tích ,  con chờ chút"  đó kêu  gọi ông cụ đang ở  lầu  điện thoại.
Trong điện thoại nhanh chóng vang lên giọng  của ông Triệu, : "Thành Tích ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Thành Tích lập tức : "Ông nội, hôm nay tụi con đến Bắc Kinh , ngày mai sẽ qua bên chỗ ông đón năm mới."
Ông Triệu:...
"Cáu cháu?"
Ông Triệu lập tức nắm  trọng điểm, : "Vậy hôm nay tụi cháu đang ở ?"
"Khu vực lân cận của khách sạn quốc doanh ở thủ đô."
Triệu Thành Tích : "Do đến muộn nên tối nay sẽ   phiền ông."
Ông Triệu tức đến mức râu cũng  dựng hết cả lên, : "Vậy  cháu   sớm một chút hả? Để cho  của cháu đến sân bay đón các cháu cũng  mà?"
Lại hỏi : "Có công việc  là đặc biệt trở về đón tết?"
Triệu Thành Tích : "Sau tết Hoan Hoan  một cuộc thi triển lãm quần áo, thế nên bọn cháu dứt khoát cùng  về đây ăn tết luôn."
"Vậy bọn cháu trả phòng , ông bảo Thành Cương lập tức qua đón hai đứa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-303.html.]
Ông Triệu  lệnh bằng giọng điệu  thể nghi ngờ.
"Ông nội, bọn cháu   ngoài đường cả một ngày thế nên  mệt mỏi."
Nhan Hoan chen , : "Không thể để cho bọn cháu nghỉ ngơi thật  ... Cháu   mấy  chú hai và thím hai đều ở đó, một nhà đông  như thế, nếu cứ chào hỏi từng  từng  một thì đêm nay bọn cháu khỏi ngủ luôn mất."
Ông Triệu:...
Cháu dâu cũng   như thế , chỉ  thể đồng ý, dùng giọng điệu nhẹ nhàng  một câu "Vậy các cháu nghỉ ngơi cho "  cúp máy.
Sau đó  gọi cho quân trưởng Kiều.
Kiều Chấn Dự cho Nhan Hoan  điện thoại ở văn phòng và cả  điện thoại ở nhà, nhưng lúc  cũng  trễ , thế nên gọi thẳng   nhà.
Một  đàn ông trẻ  máy.
"Xin chào,  tìm Kiều Chấn Dự."
Trong lúc đối phương đang trầm mặc, Nhan Hoan ngừng một lát,  đó  bổ sung thêm một câu: " là Nhan Hoan."
Hàn Duyên An    ngờ sẽ nhận  điện thoại của Nhan Hoan.
Mấy tháng , Kiều Chấn Dự trở về thành phố Tây Châu,  đó nhà họ Kiều  xảy  chuyện lớn như thế,  và  của  đương nhiên cũng nhanh chóng    chuyện.
Bọn họ    thể tin  năm đó Kiều Chấn Hưng  mà    chuyện như thế. Sau đó khi sự việc  phơi bày,  mà còn to gan lớn mật, điên rồ mất trí  nhân lúc Kiều Chấn Dự  đến cái sơn thôn đó mà  tay g.i.ế.c c.h.ế.t Kiều Chấn Dự... Mẹ của     chuyện  lúc đang ăn cơm ở nhà  khác,  lúc nào cũng điềm tĩnh như bà   kinh ngạc đến mức  rơi chiếc đũa đang cầm  tay xuống. Sao còn  thể quan tâm đến chuyện  khác   ngóng  chứ?
Sau đó, khi    trở về thì nhớ  bao nhiêu năm qua  đối xử với cả nhà bà Kiều và Kiều Chấn Hưng  bao nhiêu kiên nhẫn và "bao dung", còn xem mấy đứa con của Kiều Chấn Hưng như con của  mà chăm sóc. Thật sự là cảm thấy  hối hận,  chán ghét  còn  bất an... Mẹ của   nhớ  lúc  mỗi khi bà  nhắc đến cả nhà bà cụ Kiều và Kiều Chấn Hưng, còn  những khi bà  đáp ứng yêu cầu của bọn họ,  là lúc tỉ mỉ chuẩn  chuẩn  quà tặng bọn họ. Biểu cảm của Kiều Chấn Dự những lúc đó,  cảm giác như trong lòng ông   vướng mắc gì đó.
Đợi đến khi Kiều Chấn Dự trở về,    cũng ngại hỏi về chuyện đó của Kiều Chấn Hưng, chỉ hỏi xem ông cụ Kiều và bà cụ Kiều thế nào. Kiều Chấn Dự tỏ vẻ lạnh nhạt và nghiêm nghị  đang ở bệnh viện,  cần xen , thế nên Mẫn Tố Hoa thấy thế cũng  dám hỏi nhiều. Sau đó  hỏi thêm một câu "Bây giờ Nhan Hoan thế nào", Kiều Chấn Dự  trả lời, thế nên Mẫn Tố Hoa cũng  bao giờ hỏi  nữa.
Lúc  do chuyện chuyển trường của Kiều Thực, Mẫn Tố Hoa cũng từng  Phùng Tú Thanh  về  thế của Nhan Hoan,   khi còn nhỏ cô  ba  nuôi ngược đãi, cuộc sống  hề . Bây giờ   chuyện  nhà họ Kiều hại c.h.ế.t  cô,  hại cô  chịu khổ nhiều năm như thế, thế nên đương nhiên cũng  chịu tha thứ cho ba của .