Tay   cứng đờ mà siết chặt thành quyền, nới lỏng  chặt, chặt  lỏng.
Một lúc lâu ,   khó nhọc : "Đây    của cô."
Anh  rời khỏi văn phòng của cô Diêu, lúc đến hành lang gặp  hai cô gái, trong đó một     chút ấn tượng, hình như tên là Khúc Nguyệt Hoa, là chị dâu kế của vợ  , cùng một phòng nghiên cứu.
Khúc Nguyệt Hoa thấy Lý Quốc Tuấn dường như là ngoài ý ,  đó  vui vẻ tiến lên chào hỏi  .
Lại giới thiệu cô gái nhỏ tuổi vô cùng xinh  bên cạnh cô , : "Doanh trưởng Lý, đây là Nhan Hoan, tiểu sư  của  và Lương sư tỷ,  đừng thấy cô  còn ít tuổi, cô  đáng gờm lắm."
Sau đó giới thiệu Lý Quốc Tuấn với Nhan Hoan, : "Nhan sư , đây là chồng của Lương sư tỷ, doanh trưởng Lý. Doanh trưởng Lý  lâu  tới đây, Tết Nguyên đán Lương sư tỷ vì chuẩn  cho cuộc thi nên  đến quân doanh của doanh trưởng Lý, bây giờ thấy doanh trưởng Lý chắc chắn  chỉ  vui ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan  với Lý Quốc Tuấn, khẽ gật đầu.
Cô thấy vẻ cứng đờ  mặt Lý Quốc Tuấn.
Khúc Nguyệt Hoa   , nhưng cô  thấy rõ ràng,   trở về lúc , bây giờ  một  từ trong phòng nghiên cứu của cô Diêu  , e rằng   chuyện của vợ ,  đả kích  lớn.
Lý Quốc Tuấn khẽ gật đầu với các cô cũng   bất cứ tâm trạng nào để  chuyện.
Anh   ngang qua, ngay lúc   chuẩn  rẽ xuống tầng , thì   tiếng  chuyện nho nhỏ của hai cô gái trong hành lang.
"Thế nào, sư , chị   sai, chồng của Lương sư tỷ cũng   trai,  thua gì chồng em đúng ? Đối xử với Lương sư tỷ cũng , chỉ là ở trong quân đội, xa quá,  điều sư tỷ mau chóng  nghiệp, cuối cùng là thời kỳ cực khổ  qua."
"Trên đời   ai  hơn so với chồng em."
"Ôi, trời ạ, em chua quá nha, răng của chị rụng mất."
Lý Quốc Tuấn gần như cứng nhắc trở về nhà khách,  mượn điện thoại của nhà khách, nối máy với một chiếc điện thoại ở Bắc Kinh.
Sau đó  trong phòng suốt một ngày.
Trước giờ cơm tối Lương Đông Thủy trở về nhà khách.
Cô   hỏi  : "Giữa trưa   đến tìm em ăn cơm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-359.html.]
Cô  còn chờ  lâu, nghĩ  thể là   gặp bạn bè nào đó, mới đến nhà ăn ăn cơm trưa.
Lý Quốc Tuấn ngẩng đầu  cô , : "Hội nghị bên đó cho  câu trả lời, họ  thể tạm thời giữ  giải thưởng của em, giữ  tư cách  nước ngoài giao lưu học tập, nhưng, Đông Thủy,   hỏi em, nếu hội nghị giữ  tư cách  nước ngoài giao lưu học hỏi của em,    nước ngoài,   em   trở về nữa ?"
Vì những bức ảnh đó chung quy cũng  từng  công bố.
Mọi chuyện cũng    đè xuống.
Vẻ tươi   mặt Lương Đông Thủy cứng đờ.
Cô  tránh  ánh mắt của  ,  mất tự nhiên : "Sao  thể, đây chỉ là một chuyến  giao lưu học hỏi, em lấy tư cách gì ở  bên đó? Chưa kể,    em coi trọng việc học thế nào , em  nghiệp , nhưng bằng  nghiệp vẫn còn ở trường,   về, chẳng lẽ đến bằng  nghiệp cũng  cần?"
Những lý do , nếu  tư cách ở  bên đó, nếu như nhận  bằng  nghiệp thì  thể thở phào nhẹ nhõm ở  bên đó ư?
Anh  cũng    những thứ  với cô .
Tay   siết chặt   buông , : "Những chuyện đó cũng    thể giải quyết,   em  nước ngoài  giao lưu, sẽ   nhiều cơ hội tiếp xúc với trường đại học ở nước ngoài,    thể tranh thủ  nghiệp đại học   du học, nhưng em là vợ ,  phận  đối với em mà  là một trở ngại. Đông Thủy, nếu em  ở  nước ngoài sinh sống học tập, chúng  lúc đó cũng   bất cứ lý do gì để  thể tiếp tục, chúng  ly hôn ."
Anh   xong, trong lòng như  gai nhọn xuyên qua, đau đớn đến c.h.ế.t lặng.
Lương Đông Thủy đột ngột ngẩng đầu,  dám tin  về phía  .
Trong lòng   yêu cô  bao nhiêu, thật  cô    rõ.
     với cô  ly hôn.
Ly hôn ư?
Nghĩ đến đây cô  chỉ cảm thấy lòng tràn đầy hỗn loạn kéo tới.
Cuộc hôn nhân , cuộc hôn nhân  cô  khó khăn đến mức nào mới  , cũng là cô  và cả gia đình bảo vệ, cũng là cuộc hôn nhân  cô  mới lấy  danh sách đề cử lên đại học, là điều cuối cùng cô  đảm bảo và tự tin.
Cô  duỗi tay  túm lấy quần áo của  , : "Quốc Tuấn, ,   cái gì? Anh  bậy bạ gì đó,   cần em nữa ?"
Nói xong, nước mắt của cô  liền ào ạt chảy xuống.
Quần áo của    cô  nắm lấy, giống như trái tim    cô  nắm chặt.