vẫn đưa tay  gỡ từng ngón, từng ngón tay của cô  ,  đó    đến  cửa sổ,  những ngôi nhà chằng chịt cao thấp khác  ở bên ngoài.
Họ từng   thời gian  .
Rất yêu .
  khi cô  lên đại học, mặc dù   lựa chọn vờ như  thấy, nhưng cũng   thực sự   thấy, cô  đối với   càng ngày càng lạnh nhạt, thời gian sẵn lòng trở về quân doanh càng ngày càng ít, nghỉ đông, nghỉ hè, các loại ngày nghỉ, luôn bào chữa bằng những chuyện thực tập, cuộc thi, ở  trong trường.
Thật , cô  từ lâu   đổi, ,  lẽ vẫn luôn   đổi,
Chỉ  điều,  cảnh  giống  mà thôi!
Lý Quốc Tuấn   ngoài cửa sổ, trong lòng một  mờ mịt.
Cũng may  qua bốn năm,  đây    hề nhận , đến giờ phút , tuy rằng đau đớn nhưng  đến mức mất khống chế.
Anh  : "Nếu như em  nguyện vọng  nước ngoài học tập, ly hôn, là vì em, cũng là vì . Nếu , chờ em nhận  thông báo trúng tuyển của đại học ở nước ngoài, bởi vì cuộc hôn nhân của chúng ,   thể  thể phê duyệt, đến lúc đó em chỉ  thể hối tiếc muộn màng, mà nếu trong lúc em du học, ở nước ngoài, cũng là bất lợi cho ,  nên, nếu em lựa chọn  ly hôn, yên tâm ở  trong nước, chuyện hội nghị bên đó,  sẽ xử lý, sẽ  lưu trong hồ sơ, cũng  ảnh hưởng gì đến em, nhưng  du học, coi như em  từ chối chính . Nếu em chọn  du học lúc  thì hãy  thủ tục ly hôn  ."
Nước mắt vẫn còn treo  mặt Lương Đông Thủy, sắc mặt cô  từ từ trắng bệch.
Cô  hiểu ý  .
Anh  cái gì cũng .
Anh   với cô , cô    nước ngoài,    ngăn cản, cũng sẽ giúp cô  đè xuống chuyện hội nghị , nhưng  ly hôn , nếu , cô   nước ngoài trở  như thế, sẽ cực kỳ bất lợi đối với tương lai của  .
Nếu cô    ly hôn, chắc chắn  từ bỏ việc việc  nước ngoài, ngoan ngoãn ở  trong nước.
Sau đó thì ?
Cô  đến Nghiệp Thành?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-360.html.]
Đến nhà máy dệt vải ở thành phố nhỏ gần biên giới tìm công việc văn phòng? Hay là đến cục Công nghiệp tìm vị trí thư ký?
Cô   rõ, bất kể lấy điều kiện  nghiệp đại học Tây Châu  xuất  của  , những chuyện đó đều dễ dàng,  đó trong tương lai   ở quân đội điều đến chỗ nào, công việc của cô  sẽ  đổi đến chỗ đó?
Cô    ly hôn ngay bây giờ.
Ly hôn bây giờ chẳng khác nào một đao c.h.é.m đứt hậu thuẫn của .
 nếu  ly hôn,   sẽ khiến cô   theo cách đó,  nghĩ đến mà cả trái tim cô  như một con đường u tối.
Cô  lẩm bẩm : "Không, Quốc Tuấn,   như thế. Vì , vì   ly hôn thì  bắt em  từ bỏ sự nghiệp của em? Vì   ly hôn thì ngay cả cơ hội du học của em đều  tước đoạt? Anh  thể đối xử tàn nhẫn với em như  ."
Lý Quốc Tuấn  cô ,  mỗi một câu cô   , sắc mặt đều lạnh hơn một phần, trong lòng cũng đau hơn một phần.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật     ly hôn,  chắc   thử, cho cô  một  cuối cùng, cũng là cho bản  một cơ hội.
 phản ứng của cô ,   còn gì  hiểu nữa?
Chờ cô  mở miệng  chuyện nữa, càng giống từng cái tát vang dội đánh lên mặt  .
"Anh khiến em từ bỏ sự nghiệp của em? Anh tước  cơ hội  nước ngoài học tập của em?"
Anh  gằn từng chữ: "Lương Đông Thủy, em công bằng chút, khi chúng  quen ,  cảnh của em thế nào? Anh khiến em từ bỏ sự nghiệp gì? Em     đại học?"
Lương Đông Thủy     như , m.á.u  mặt liền nổi lên, những tủi , uất nghẹn mấy ngày nay bỗng chốc dồn lên đầu, đang định : "Anh  những thứ  là  ban ơn cho em ư? Anh cảm thấy những chuyện đó là   vì em ?", câu tiếp theo của Lý Quốc Tuấn tàn nhẫn tát lên mặt cô .
Anh  : "Còn nữa, cơ hội  nước ngoài học tập của em là  cướp đấy ? Là chính em vì   nước ngoài, vì bám lấy  nước ngoài  từ thủ đoạn, đến thể diện và đạo đức cơ bản cũng  cần, mới khiến hội nghị quyết định lấy ."
"Anh áp xuống việc ,  chỉ cho em mà còn vì thể diện của chính ."
Anh  lạnh lùng : " chẳng qua chỉ là ém xuống, tất cả  chuyện, hội nghị bên đó sẽ  lưu giữ hồ sơ, họ  công khai hủy bỏ giải thưởng của em, vẫn đang cho em cơ hội  nước ngoài học hỏi, nhưng trong nội bộ hội nghị ghi chép loại bỏ giải thưởng của em, cho em thư cảnh cáo,   hội nghị sẽ   "Giải thưởng thiết kế trang phục truyền thống  nhất", càng   "Giải thưởng thiết kế  nhất" tên tuổi kẻ giả danh lừa bịp, nếu  sẽ  thông báo  rõ   quốc."