" khi đó Hai còn bình phục, khối tài sản của Triệu gia cũng vấn đề, mới đón cô về Tây Châu, nhưng điều kiện nhà vẫn đủ để lo cho em, thể điều trị theo cách nhất, chỉ thể tình trạng của em ngày càng , đó thấy bố cãi , cùng lúc thế của em. Sau khi với trưởng quan Kiều về việc đó, ngài liền đưa em ."
"Hoan Hoan ?"
Nhan Hồng An vẻ mặt sửng sốt của Nhan Hoan, rõ đang nghĩ gì, gọi cô một tiếng, : "Những thứ đó khác với em bây giờ, em chọn rời khỏi Thẩm gia, tới nông trường, tất cả chuyện quá khác , cũng hiểu vì mơ thấy chúng nữa."
Nói xong khẽ lắc đầu, nhưng nhớ Nhan Hoan đang mang thai, vội vàng xin cô, đó chỉ là một giấc mơ thôi, thể Nhan Đông Đình và Nhan Quế Phân ghê tởm nên mới mơ như thế, dặn cô dưỡng thai cho , đừng quan tâm những chuyện nữa.
Nhan Hoan lúc mới hồi tỉnh , : "Ừ, gì , em đang nghĩ tới chuyện khác thôi."
Cô nghĩ tới những thứ Nhan Hồng An mơ thấy, chuyện tồi tệ sẽ đến nếu ý thức của cô kịp thời trở .
trong thời gian xảy chuyện, cô đang ở với họ Quách , thể xảy chuyện gì đây ?
Tính cách của khi cô tỉnh cũng dễ nóng giận.
Cô lắc đầu một nữa và quyết định tạm thời nghĩ tới chuyện .
Chẳng qua là vì nhắc chuyện cũ, khiến cô càng thêm chán ghét nhà họ Thẩm cùng Nhan Quế Phân.
Ban đầu khi cắt đứt quan hệ với Nhan Quế Phân cô liền liên quan tới họ nữa, vì cuối cùng họ chẳng thể gì, nhưng những lời của Hồng An, cô bỗng cảm thấy bỏ qua cho những kẻ nợ bản một cái mạng quá dễ dàng . Tuy rằng chỉ là chuyện trong mơ của Hồng An, nhưng cô xong cũng thấy đồng cảm, thôi thì món nợ vẫn là nên tìm bọn họ tính toán ít nhiều .
Hai đều tâm sự, nhất thời phòng khách chỉ còn tiếng đồng hồ "tích tắc".
Thấy tiếng nó vang lên, họ cũng lên tiếng nữa.
Mãi cho tới khi tiếng chuông cửa vang lên, Triệu Thành Tích trở về mới phá vỡ sự tĩnh lặng, Nhan Hoan mới tự nhiên như thường.
Cô đón Triệu Thành Tích nhà, Nhan Hồng An khi thấy liện vội vã dậy chào hỏi.
Triệu Thành Tích chỉ thấy hốc mắt đỏ lên, hoài nghi một cái, nhưng cũng gì.
Chuyện Nhan gia Nhan Hoa mặc kệ chính là mặc kệ, thế nhưng đôi khi Triệu Thành Tích chú ý tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-365.html.]
Vậy nên sự chán chường của tên gì kỳ lạ, chỉ là việc luôn chạy tới mặt vợ lóc kể lể thật sự chút khó coi.
Nhan Hồng An tới tìm Nhan Hoan vốn để những thứ , bàn về việc cửa hàng, ai ngờ tới cả buổi sáng vẫn xong.
Nhan Hoan tự nhiên từ khi Triệu Thành Tích về nhà, liền bảo sang cửa hàng bên tìm Mễ Nguyệt Hồng, bảo cô tới cùng ăn cơm, cơm nước xong cùng bàn chuyện .
Chờ Nhan Hồng An ngoài tìm Mễ Nguyệt Hồng, Triệu Thành Tích liền hỏi Nhan Hoan : "Cậu tới về chuyện nhà bên đó ?"
Anh khó chịu đấy, gì lạ lắm hả ?
Nhan Hoan trìu mến , : "Anh đừng lúc nào cũng săm soi như , còn chuyện khác, tối đến em sẽ với ."
Cô nó xong liền sờ sờ bụng : "A, em cảm thấy thật ngốc nghếch, đầu óc còn linh hoạt như nữa, lẽ là do mang thai ? Chẳng lẽ đứa nhỏ là một kẻ ngốc nghếch còn chậm hiểu, khiến em ảnh hưởng ?"
Triệu thành Tích: Em đang gì !
Ai như thế với con chứ ?
Quan trọng là em còn với khuôn mặt nghiêm túc nữa
Triệu Thành Tích thể vì những chuyện mà tranh luận với cô ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Đương nhiên là cô quyền những thứ cô .
Buổi trưa Nhan Hồng An và Mễ Hồng Tuyết cùng tới ăn cơm.
Nhờ hai mà bầu khí trong nhà cuối cùng cũng trở nên sôi động hơn.
Sau bữa cơm Triệu Thành Tích việc, Nhan Hoan nghỉ ngơi một lúc, để Nhan Hồng An, Mễ Hồng Tuyết và dì Mai cùng chuyện.
Cô ngủ một lúc khi thức dậy và với họ về chuyện cửa hàng.
Sau một tháng kể từ ngày mở cửa, việc đều khá thuận lợi, khi Vương Bình Bình và Lục Hòa Cẩm tham gia, lượng đơn hàng tăng lên nhiều, Nhan Hoan cũng lo lắng quá nhiều, khi thảo luận cùng Vương Bình Bình và Lục Hòa Cầm, cô cũng thể hướng dẫn hai chị dâu cùng vẽ bản thiết kế.