Khúc Nguyệt Hoa nghĩ đến chuyện Lương Đông Thủy  rời xa chồng của cô  nơi đất khách quê . Mọi   quen   lâu như thế, mặc dù cô    Lương Đông Thủy   nước ngoài nhiều bao nhiêu nhưng vẫn  suy nghĩ   trở về thành phố Nghiệp của cô . Trong lòng cô  thở dài, giọng điệu vòng vo,  : "Có điều con thì lúc nào mà    chứ. Trước tiên cứ  nước ngoài học hỏi cũng  mà. Chúng    một chuyến cũng  mấy dễ dàng. Giống như đàn chị thế  thật ,  khi  nghiệp  thể   nước ngoài một chuyến để tham quan và học tập, lúc trở về  thể đoàn tụ với doanh trưởng Lý, đến lúc đó   thêm một đứa con nữa là  đúng lúc."
Khúc Nguyệt Hoa vẫn còn đang lải nhải liên tục, nhưng Lương Đông Thủy   bật dậy, dọa cho Khúc Nguyệt Hoa nhảy dựng lên.
Lương Đông Thủy cứng ngắc  một câu gì đó  lập tức xoay    ngoài cửa.
Cô    khỏi phòng nghiên cứu lớn, gió thổi qua,  thấy  mấy cặp tình nhân thỉnh thoảng  ngang qua đây. Tuy những  đó cũng   hành động  mật nào hết, chỉ kề vai   đến, nhưng vẫn  thể liếc mắt một cái là   ngay đó là một cặp. Khuôn mặt đó, vẻ mặt đó, thậm chí là ngay cả loại  khí , bạn sẽ  thể nào đoán sai .
Cô  nhớ đến bầu trời âm u ở thành phố Nghiệp và bức tường sần sùi đó.
Cô  nghĩ rằng cô    gì sai cả.
 một giọt nước mắt  rơi xuống.
Nhan Hoan  mang thai hơn ba tháng.
Cô tạm thời  xong tất cả  chuyện,  ít nhất là  sắp xếp xong,  đó cũng lập tức bắt đầu nghiêm túc chuẩn  chuyện của đứa bé.
Muốn sinh đứa nhỏ   thì ít nhất cô cũng  chuẩn  mấy thứ đồ đạc   cho nó chứ đúng ?
 cô   kinh nghiệm gì cả, thế nên  nhờ dì Mai  cho cô một cái danh sách chi tiết, xem xem rốt cuộc cần  chuẩn  những thứ gì, còn nhờ bà   chi tiết chút. Dư thì   nhưng thiếu thì   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-373.html.]
Ngày đầu tiên dì Mai  đưa cho cô hai tờ giấy. Hai tờ giấy!
Kem dưỡng da dành cho trẻ em, một tá khăn choàng nhỏ, mấy cái khăn mặt nhỏ bằng bông, hai cái khăn tắm lớn bằng bông, chậu rửa mặt nhỏ, bồn tắm nhỏ, nôi, mấy cái chăn nhỏ dày, mấy cái mỏng, mấy tấm nệm, mấy cái khăn trải giường nhỏ, một tá tã, một tá đồ lót nước tiểu, ghế nhỏ.
Còn  các loại quần áo nhỏ, giày nhỏ, túi ngủ, trang phục hòa thượng, áo choàng nhỏ, trang phục bằng bông nhỏ, mũ nhỏ, vân vân.
Còn  các loại đồ chơi nhỏ dành cho trẻ con.
Nhan Hoan khá hài lòng với cái danh sách .
Tuy là   cô dự định chuẩn  ba cái nôi, một cái để trong phòng của cô và Triệu Thành Tích, một cái để trong phòng của dì Mai, còn cái còn  đặt trong phòng khách, nhưng vẫn kêu Triệu Thành Tích sắp xếp một căn phòng dành riêng cho em bé. Trong đó sẽ đặt hai cái tủ,  đó dán nhãn phân loại đồ dùng lên  cửa tủ, dự định sẽ dùng để đựng đồ dùng hàng ngày của đứa bé, đồ dùng  giường, quần áo mùa đông, trang phục mùa hè, đồ chơi, vân vân.
Dì Mai   thấy quả thực  líu lưỡi, ôi, bà cô nhỏ  cũng thật là, đội trưởng Triệu cũng thật sự chiều theo cô, cô  cái gì thì chính là cái đó. Cái tủ âm tường lớn như thế thì cần  bỏ  bao nhiêu thứ chứ, thật sự cần thiết ? Thôi thì dù  nhà cũng lớn,  lăn qua lăn  thế nào thì cứ lăn qua lăn  thế đấy .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó, tin tức Nhan Hoan mang thai  truyền  ngoài, liên tục   tìm đến, hoặc  thì nhờ  đưa đồ qua.
Chị dâu Lý, chị dâu Hầu của tiệm may, mấy  bạn học và bạn bè trong ký túc xá trường, thậm chí là những thầy cô, còn cả mấy  bác gái, mợ cả trong khu ký túc xá của tập đoàn Công Trình nữa. Hôm nay   tặng cho một túi quần áo trẻ em thủ công và giày nhỏ, ngày mai    mang đến  nhiều loại đồ chơi   thủ công bằng gỗ, một ngày khác    mang đến  nhiều sách thiếu nhi.
Mỗi  Mễ Nguyệt Hồng  từ nông trường đến đây là  xách theo túi lớn túi nhỏ. Nào là sư phụ Chu, bác gái Nghiêm, chủ nhiệm Quy, đội trưởng Hùng, Trần Hồng Liên, công nhân trong nhà máy may mặc, thậm chí còn  cả chủ quản Mai và thợ may Thước nữa. Đều gửi đến đủ loại đồ dùng và đồ chơi cho trẻ em, cái gì cần  đều  hết, đủ các loại.
Thợ may Thước là khác biệt nhất, gửi đến một bộ trang phục  hình đầu hổ, nón đầu hình đầu hổ, giày hình đầu đầu hổ. Cái nón hình đầu hổ và đôi giày hình đầu hổ  thêu vô cùng dễ thương, vô cùng sống động, cô  thích.