Lúc bên phòng bệnh bên  vô cùng náo nhiệt, thì nơi  của Nhan Hoan   yên tĩnh.
Thời tiết dần nóng lên, nhưng cũng  quá nóng bức
Trước đó, Nha Hoan  qua ba bốn tháng khó khăn, thời gian đó là giai đoạn giữa thai kỳ cũng là giai đoạn thoải mái nhất khi mang thai.
Cô tựa  ghế sô pha  sách, ở góc sô pha  đặt một chậu nước đá do chính tay cô lấy từ tủ lạnh , gió từ cửa sổ thổi tới  lạnh còn  tiếng chim hót "chít chít", thời gian  thật sự yên tĩnh đến quá giới hạn.
Khi cô Diêu đến,  thấy Nhan Hoan như .
Bà   giữa hai lông mày của cô  giãn . nên khá vui mừng, nhưng bà  vẫn hỏi trạng thái của cô thế nào,  cô đừng cố gắng quá sức.
Lúc  chuyện, trong mắt bà  tràn ngập sự thương tiếc khi   gặp nạn.
Nhan Hoàn thật sự  thụ sủng nhược kinh.
Vì cô Diêu luôn luôn là một   nghiêm khắc, mặc dù bà     thẳng nhưng mà trong mắt  mang theo một tia thúc giục, còn  vẻ mặt xuất hiện một câu "Em vẫn  còn cố gắng thêm một chút nữa,    hơn nữa."
Cô đón cô Diêu  xuống, thật  cô cũng  ngờ tại  đột nhiên cô Diêu  đến đây.
Cô Diêu hỏi cô về hoạt động cửa hàng một chút, còn hỏi  , cô  kế hoạch gì .
Nha Hoàn  chút bối rối.
Quan trọng là   cô chỉ mới học học kỳ đầu tiên của năm thứ hai ? Sao còn  đến năm thứ tư  vội vàng lập kế hoạch gì ?
Cô : "Em cũng   dự định cụ thể hết, cứ như bây giờ là   ."
Thật sự  .
Nói xong, cô còn cảm thấy  trả lời quá qua loa nên ngẫm ,  chân thành  tiếp: "Nếu như cô hỏi cặn kẽ  , thì em định sẽ kinh doanh cửa hàng của  cho thật , kiếm thêm nhiều tiền một chút   cần kéo bài tập về  nữa,  đó em sẽ nuôi dưỡng đứa bé thật  như thế mỹ mãn ."
Đương nhiên, cô cũng  kéo Triệu Thành Tích xuống, mà tương lai cô sẽ đối xử với   hơn một chút.
 chuyện , cô cũng    với cô Diêu, miễn cho bà   cảm thấy cô   tiền đồ.
Cô Diêu nở nụ .
Thật , bà  luôn  yêu thích và ngưỡng mộ nhất là các học sinh như Lương Đông Thủy.
Trong đôi mắt của họ mang theo dã tâm, nhưng vẫn  kiềm chế, họ    cái gì và cố gắng gian khổ vì những thứ đó.
Từ trong ánh mắt của họ, bạn sẽ thấy  sự dám nghĩ dám ,  thấy tương lai xa xôi và độ thực hiện  vô hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-384.html.]
Đương nhiên, Lương Đông Thủy cũng vì dã tâm của  mà mất  nguyên tắc và kiềm chế,  thất bại, bà  cũng thất vọng nhưng cũng  ảnh hưởng gì đến việc bà  yêu thích các học sinh như .
 Nhan Hoan  khác.
Lần đầu tiên, bà   thấy cô  thấy  vẻ ngoài và dáng vẻ của Lan Huyên bên trong. Tuy cô khác với Lan Huyên.
Ánh mắt của cô  bình tĩnh  linh hoạt, luôn luôn mỉm  giống như tất cả đồ vật trong cuộc sống  đều là thứ vui vẻ với cô.
Đó là một cô bé  .
Bạn  thể  thích cô .
Chỉ là bạn vẫn   thấy cô vô cùng cố chấp khi đối mặt với thứ gì đó.
Bao gồm cả ngành chuyên về khoa Thiết kế Thời trang* .
(*)tên đầy đủ: khoa Thiết kế Thời trang may mặc dệt và nhuộm.
Không thể nghi ngờ, cô yêu thích ngành nghề , yêu thích thiết kế, mà  thực tế cô cũng đầy năng lực phân tích và khả năng trời ban cho ngành nghề , bà  cũng  từng thấy học sinh nào  năng lực giải thích vấn đề và  khả năng trời ban như cô.
Cô  thể   tất cả  chuyện một cách dễ dàng, nắm giữa  bộ kiến thức và kỹ năng cô  nắm giữa, chỉ cần cô  là  .
 cô   dã tâm.
Trong ánh mắt của cô,   ánh sáng của sự cố chấp và cố gắng phấn đấu.
Lúc đó, cô Diêu còn cảm thấy cô  lún sâu tình hình hiện nay.
Hành động của cô   giống như một đứa bé  nuông chiều thành hư hỏng.
Khi đó, bà  còn tự hỏi    yêu của cô  bảo vệ cô quá   .
Cô Diêu lắc lắc đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà   : "Ừm, chuyện đó cũng  dễ dàng gì, cũng đủ để cho em bận rộn ."
Nha Hoan:
Hôm nay, cô Diêu thật khác lúc !
Cô : "Vâng cũng khá ."
Chính là  khi lập xong kế hoạch, cô chỉ cần cử động miệng còn mấy chuyện còn  đều   khác .