Lúc đó  thể cẩn thận chút ? Cho nên cuối cùng cũng chỉ là kiềm chế phát tiết.
Lúc hai  tắm rửa, Nhan Hoan  hết   tới  khác trêu chọc ,  chỉ  thể cắn răng  với cô: "Sau  bắt em trả  gấp mười ."
Bây giờ cứ mạnh mẽ trêu chọc .
Nhan Hoan ở trong n.g.ự.c  buồn .
Ngày thứ hai Triệu Thành Tích tiễn quân trưởng Kiều về công ty,  đó lập tức cho  điều tra chuyện nhà họ La và cả  thợ may họ Tăng . Không ngờ điều tra một chuyện   còn điều tra  những chuyện khác.
Vốn dĩ tổ tông của thợ may Tăng   chỉ mở cửa hàng tơ lụa và phường thêu, cửa hàng hiện tại Nhan Hoan thuê chính là của  , vốn dĩ   là nhà họ Tăng, nhưng về  Tây Châu đánh trận, ba của thợ may Tăng  tránh chiến tranh nên bỏ trốn, bán rẻ cái cửa hàng tơ lụa  cho ba của giáo sư Chung,  đó thì mang theo vợ con chạy trốn.
Thợ may Tăng  là thành phần  , những năm  sống cũng  dễ chịu. Gần đây nhờ cải cách mở cửa, ông  mở cửa hàng nên cuộc sống mới  thể xem như  hơn một chút, Triệu Thành Tích tra , ông   từng  tìm giáo sư Chung nhiều  để thuê  cửa hàng, nhưng       vì  giáo sư Chung  chịu cho ông  thuê,  khi Nhan Hoan mở cửa hàng, đêm hôm khuya khoắt ông  thường xuyên dạo xung quanh cửa hàng của Nhan Hoan.
Không, còn   ,  chỉ là bây giờ, mà  đây, từ lúc cửa hàng còn  giao  cho giáo sư Chung cũng   từng thấy ông  dạo quanh cửa hàng .
"Kiểu ,"
Nhan  vui : "Chắc    đây nhà họ Tăng bọn họ chôn tiền tài ở căn nhà  chứ."
Nếu  cả ngày dạo quanh  gì?
Nhan Hoan  như   nhảy dựng lên.
Nàng  : "Nói đến chuyện , nhà chính của ông ngoại em, văn phòng chính phủ cũng giải thích rõ ràng,  thể để chúng    một vài thủ tục,  đó mỗi  em và Triệu Lan Trân  tới tài sản nhà họ Triệu, Triệu Lan Trân luôn đặc biệt nhắc tới nhà chính,   để bà  ký giấy giao quyền thừa kế nhà chính cho em, bà  rõ ràng là  miễn cưỡng, về  bất đắc dĩ đồng ý, cũng  với em chờ   nhận nhà, để em đưa chìa khóa cho bà ,  tự   một chút,  đây là nơi bà  từ nhỏ lớn lên,  tất cả ký ức của bà  và những  trong nhà, nhưng em vẫn cảm thấy kỳ lạ, hắc,  là chờ lúc nhận  nhà chính,   đến   một chút giúp em,   chừng sẽ cất giấu thứ gì ở đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-395.html.]
Nàng  vui, nhưng cũng thật hiếu kì.
Nghe  nhà của các gia đình lớn, những  chuyển đến ở  đều hận  thể phá hủy tường, mặt đất cũng  đào lên ba mét, để xem  thể moi  chút tiền của hoặc là đồ trang sức  địa chủ cất giấu!"
Triệu Thành Tích  quen với sự  đổi nhanh chóng trong suy nghĩ của Nhan Hoan.
Anh duỗi tay kéo cô  xuống, : "Động tác mạnh bạo như   gì? Còn nữa,    mới  mệt mỏi ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Hoan đỏ lên, sẵng giọng: "Không  hai việc khác  ?"
Triệu Thành Tích  quan tâm tới việc chôn giấu vàng bạc, châu báu  tài sản gì đó, nhưng chỉ cần là việc khiến Nhan Hoan vui vẻ, thì loại chuyện nhỏ nhặt   kiểu gì cũng thỏa mãn cho cô.
Cô   xem  thì  xem một chút thôi.
Mặt khác, cả nhà Trưởng xưởng La trong đó  La Lực Quân cũng điều tra   nhiều chuyện.
Trưởng xưởng La  việc  thận trọng, nhưng vợ ông  và một  họ hàng  thích thì ngược , chẳng hạn như thu lợi từ việc bố trí công việc cho  , bán các loại máy móc quá hạn  thời trong xưởng...  vì thời gian ngắn,  chỉ là  ngóng  từ những   trong xưởng máy móc nên cũng   chứng cứ xác thực, mà công an cũng đang điều tra nên dứt khoát giao những chuyện  cho công an xử lý.
Về phần thợ may Tăng và La Lực Quân, vốn dĩ  quen  .
 từ khi thợ may Tăng lấy thiết kế của Nhan Hoan để may quần áo, chỉ trong vòng một hai tháng ngắn ngủi   chút danh tiếng trong xưởng máy móc,  ít  lớn tuổi, cô dâu,  trẻ tuổi đều tới tìm ông  đặt may quần áo, La Lực Quân trời sinh tính tình phong lưu, quan hệ  với mấy cô gái, cũng dẫn hai cô gái tới chỗ ông  may quần áo mấy  nên mới gọi là quen .
Mặc dù trong lòng Nhan Hoan  suy đoán, nhưng cũng  bao giờ thấy tận mắt, nên nếu định tội cho   thì cũng  ?
Cho nên ngày hôm  Nhan Hoan và Triệu Thành Tích cùng  tới cửa hàng của thợ may Tăng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô  một lúc  cửa cửa hàng thợ may Tăng,  tấm áp phích lúc cô nhận  giải thưởng thiết kế dán  cửa trầm mặc nửa ngày, lúc  mới  .