Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 Nhan Hoan chỉ là   ngạc nhiên, cũng  đến mức gọi là  đả kích. Cô đến nông thôn cũng    là  nhờ vả nhà . Nếu  nhà  ở đây thì cô cũng  thêm một sự giúp đỡ thôi. Nếu như bọn họ   ở đây thì cô  sắp xếp  thứ .
Cho nên  khi sự ngạc nhiên qua  thì cô bình tĩnh , mỉm  : “Vậy ? Không ,  thì để      ngóng xem bọn họ  , bây giờ  sắp xếp  , lúc  cũng  chiều tối ,  dễ thu xếp. Vậy chỗ   nhà khách gì ,  đến nhà khách ở một đêm, sáng mai đến báo danh cũng .”
Vốn sư phó Liêu còn lo lắng cho Nhan Hoan, nhưng  cô bình tĩnh  nhanh như  thì cũng yên tâm hơn. Ông  qua phía  nhân viên.
Người nhân viên  Nhan Hoan  việc   quy tắc,  chuyện lễ phép,  còn do sư phó Liêu đưa đến thì giọng điệu của   cũng dễ chịu hơn  nhiều. Anh   : “Thế thì  cần , nhưng việc của thanh niên trí thức cũng  thuộc quyền quản lý của , là do phía điểm thanh niên trí thức quản. Giờ cũng  hơn năm giờ, điểm thanh niên trí thức đến tám giờ vẫn còn   ở đó. Bây giờ cô cứ qua đó  vẫn tới kịp đó. Bên điểm thanh niên trí thức vẫn còn nhiều phòng trống, để bọn họ tranh thủ thời gian sắp xếp chỗ ở cho cô là .”
Anh   xong thì  qua sư phó Liêu: “Cũng  cần sư phó Liêu tự   , để  đưa cô  đến là  . Đây vốn là công việc của chúng .”
Người  đưa đến , xe vẫn đang còn chờ bên , mặc dù sư phó Liêu quan tâm nhưng vẫn gật đầu nhờ nhân viên công tác chăm sóc cô. Ông  qua  với Nhan Hoan  việc gì  xử lý  thì  thể qua bên đội công trình tìm ông. Nói xong thì ông rời .
Lúc sư phó Liêu về xe thì bất ngờ  thấy Triệu Thành Tích cũng xuống xe, đang dựa  xe,  về phía xa,   là đang suy nghĩ chuyện gì.
Ông bước nhanh qua, chào hỏi   lên xe. Sau đó ông thở dài,  chuyện  Nhan Hoan  điều : “Đứa nhỏ  từ thành phố xuống tới, vốn định tìm    nơi nương tựa. Kết quả     ở đây, sợ là cuộc sống   sẽ khó khăn .”
Xuống đây thì dễ nhưng  về thì  khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-4.html.]
Bọn họ  gặp nhiều  tất nhiên hiểu sự cực khổ của thanh niên trí thức ở Đại Tây Bắc . Không  bây giờ từng nhóm từng nhóm  đều nghĩ hết cách để tìm suất về thành phố .
Sư phó Liêu    lắc đầu, Triệu Thành Tích     lên xe. Chuyện  từ lúc   thấy cô  tên   thì   .
Quay  với Nhan Hoan.
Nhân viên công tác dẫn cô đến nông trường của điểm thanh niên trí thức.
Nhân viên ở điểm thanh niên trí thức xem thư giới thiệu Nhan Hoan đưa qua,    cô, vô cùng ngạc nhiên.
  khi  nhân viên công tác giới thiệu cô là cháu gái của tổ trưởng Nhan Nhan Đông Hà  điều  thì  ngạc nhiên  ngạc nhiên hơn. Ánh mắt   Nhan Hoan chỉ còn sót  sự đồng cảm.
Nhân viên công tác : “Bây giờ ký túc xá ở điểm thanh niên trí thức còn trống  nhiều. Có một phòng ký túc xá nữ chỉ  ba ,  sắp xếp cho cô  đó ở luôn.  cô đến quá đột ngột, chỗ  cũng chúng    đồ dùng hàng ngày  thể…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh     qua  hành lý đơn giản mà Nhan Hoan xách theo: “Cô  mang chăn mền gì ? Điểm thanh niên trí thức  cung cấp cái gì cả?”
Nhan Hoan há hốc mồm, suy nghĩ một hồi  : “Ở nông trường  nhà khách nào ? Tối nay  vẫn nên ở nhà khách thì hơn,  trễ như  ,  nên  phiên đến nhân viên của điểm thanh niên trí thức nữa.”