Nhan Vệ An  Nhan Hoan  một câu  một câu, giống như d.a.o găm đ.â.m lên    , mắt thấy sắc mặt   càng ngày càng trắng bệch, cả   run lên,   mất hứng ngắt lời cô, : "Em họ, ba  là ba , năm đó chú hai hại bác hai, nhà chúng  cũng  chặt đứt quan hệ với nhà chú hai , năm đó   đưa em cho cô nhỏ, là lơ là của bà , bà  cũng cực kỳ áy náy, nhưng em  những cái ,  khỏi  quá đáng, còn  những  cũng  hại , đang yên đang lành,    thể xảy  chuyện , em..."
Nhan Hoan  Nhan Vệ An.
Cô  hề   thêm câu nào với  .
Đối với  , Triệu Lan Trân là  ruột  , Nhan Đông Hà là ba ruột của  , về nhân phẩm đối với bên ngoài  công việc Triệu Lan Trân Nhan Đông Hà cũng  cẩn trọng chính trực là một  ,  càng   chút   gì với  , chỉ là lập trường khác  mà thôi.
Cô  lời của    xong, chỉ  về phía Triệu Lan Trân,  : " ,  Vệ An , ba   là ba  ,  hại c.h.ế.t bác hai chính là Nhan Đông Đình,  khi xảy  chuyện đó nhà các  mặt ngoài  chặt đứt quan hệ với bọn họ,  nhà các    thể sống ?  mà..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô từ từ  tiếp, nhưng nụ   phai nhạt dần, : "Vậy nhà họ Kiều là nhà họ Kiều, Kiều Chấn Hưng là Kiều Chấn Hưng, ba cháu là ba cháu, lúc xảy  chuyện  ba cháu còn đang  chiến trường, bảo vệ quốc gia, mợ dựa  cái gì mà ép  cháu dẫn theo cháu  thư cắt đứt quan hệ với ba cháu, ép  cháu phá thai,  cháu  đến thôn trong núi , mợ  rõ là do Kiều Chấn Hưng, tất nhiên cũng  thể   rõ ràng, bà  ở nơi đó,  còn  thai, khẳng định là lành ít dữ nhiều, nhưng mợ   cái gì? Lúc ba cháu gửi một bức thư tới, mợ  hề quan tâm tới cơ thể của bà , sống c.h.ế.t của bà , cái mợ quan tâm nhất chính là  thế nào khiến bà  xoá sạch đứa bé trong bụng!"
"Mợ  mặt mũi gì,  mặt mũi gì  là ba cháu hại c.h.ế.t  cháu? Sau đó  còn giận chó đánh mèo lên   cháu, ném cháu cho Nhan Quế Phân, ném tới tận 17 năm? Rốt cuộc mợ  tư cách gì? Cũng bởi vì mợ là chị của  cháu ? Mợ  mợ thương bà ? Nếu mợ thật sự  một chút quan tâm bà , thật sự để ý sống c.h.ế.t của bà , lúc    một bức thư cho ba cháu,  hết tình hình cho ba cháu , cháu  tin ba cháu sẽ  trở về cứu bà ! Thì   bà   thể c.h.ế.t ? Làm   thể c.h.ế.t đầy đau khổ tuyệt vọng như  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-405.html.]
"Nếu mợ thật sự là một  cương liệt như ,  trong mắt  lọt  hạt cát,  thì  , cháu cũng   gì mợ cả, chỉ là..."
"Ba cháu  chuyện Kiều Chấn Hưng  với  cháu, là  thể lập tức đưa Kiều Chấn Hưng  trong nhà giam, để  cháu ở giữa phong ba, tận mắt  Nhan Đông Đình ép c.h.ế.t bác hai thế nào,     đuổi  khỏi nhà chính nhà họ Triệu thế nào, nhưng mợ   cái gì? Tiếp tục tương  tương ái với Nhan Đông Hà,  đôi vợ chồng hoạn nạn,  đó mắt nhắm mắt mở để Nhan Đông Hà giúp cho bọn họ rốt cuộc  cái gì chống đỡ cho kiêu ngạo của mợ, để mợ ngẩng cao đầu luôn miệng  cái gì mà đồ của nhà họ Triệu các , nhà họ Triệu các , ánh mắt  cháu như là  yêu ma quỷ quái chứ!"
Cô  xong liền  lên, khoác cánh tay Triệu Thành Tích, xoay  nhanh chóng rời khỏi, mà   đầu  bà  một cái, : "Nói cái gì mà mấy thứ , mỗi một bức tranh, mỗi một bộ đồ sứ, đều  kí ức của nhà họ Triệu, cái gì mà hộp của bác hai và  cháu, kí ức của bọn họ  quý giá tới , thì  thể quan trọng bằng  sống ? Lúc bọn họ còn sống mợ hành hạ bọn họ, ép c.h.ế.t bọn họ, hoặc là để  khác ép c.h.ế.t bọn họ, cũng  thấy mợ báo thù cho bọn họ,   tâm  ý  lấy di vật của bọn họ,  ngoài  thể  mợ trọng tình, nhưng ở trong mắt cháu mợ thật sự buồn  thật  đáng giận."
Nói xong cuối cùng còn  , : "Cháu  cho mợ , đồ chính là cháu lấy , cháu  chịu cho mợ đấy, nếu   ông ngoại và bác cả trở về, cháu liền trả đồ cho bọn họ, nhưng mợ, một chút tiền của nhà họ Triệu ở chỗ cháu, cháu cũng  cho mợ."
Cô  xong liền kéo tay Triệu Thành Tích rời khỏi.
Không thèm để ý Triệu Lan Trân   lời của cô  thể  đả kích.
Cũng  để ý phản ứng của Nhan Vệ An và Nhan Hồng An và cũng  thể vì việc  mà  ngăn cách với cô.