Chuyện  đời  vốn là như , là thế nào chính là thế đó, lập trường khác  thì  nên cưỡng cầu.
Cơ thể Nhan Hoan quan trọng hơn.
Việc nhà chính nhà họ Triệu   cô giao cho Triệu Thành Tích xử lý, chứ đừng  đến chuyện của Triệu Lan Trân.
Bụng của cô còn lớn hơn những  phụ nữ  thai cùng tháng tuổi  nhiều, lúc hơn năm tháng   bác sĩ sờ sờ,    thể là song sinh.
Đến  ,  càng xác định rõ hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan thầm nghĩ, song sinh  nha.
Cô vẫn  thích trẻ con, nhưng mang thai nhiều tháng như , cũng   chuyện dễ dàng, nhưng cô  hề  lặp  một  như  nữa,  thì sinh một  hai đứa, về   sinh nữa.
Chỉ là từ khi  bác sĩ   thể là song sinh xong, mỗi bộ đồ trẻ sơ sinh   kiểm tra thêm một , xem xem  đủ dùng  .
Ví dụ như cái nôi, ban đầu chuẩn  ba cái, phòng ngủ của cô cùng Triệu Thành Tích ở  lầu  một cái, trong phòng dì Mai một cái, phòng khách  lầu một cái, lúc    cần  sáu cái   ?
Nghe xong yêu cầu của bọn họ bác thợ mộc liền: !
Không chỉ  nôi mà còn  nhiều thứ khác nữa.
Tuy là  đó  chuẩn   nhiều đồ đạc , nhưng đều chỉ mới chuẩn  cho một đứa bé mà thôi. Ví như  nhiều giày trẻ em, quần áo trẻ em, tất trẻ em gì đó, đều  giống .
Có điều Nhan Hoan cũng  quá lo lắng về chuyện .
Do những  lúc  gửi quà qua đây,  khi  tin  hai đứa bé,  tính đến những  tặng sách và đồ chơi gì đó, ngay cả những  tặng giày và quần áo trẻ em cũng đều tặng thêm  hai. Dù  thì đa  mấy món quà  đều là sản phẩm thủ công cao cấp. Nếu  mua thêm một bộ nữa giống hệt như thế thì chắc chắn  thể nào tìm thấy bên ngoài. Còn phía Lục Hòa Cầm, Vương Bình Bình và những  chị dâu trong tiệm may, còn  Mễ Nguyệt Hồng, bạn bè ở nông trường, đương nhiên đều lập tức chuẩn  quần áo trẻ em giống hệt  để gửi qua đây. Ngay cả ông nội của Mễ Nguyệt Hồng,
Thế nên Mễ Nguyệt Hồn  phụ trách công việc vận chuyển một  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-406.html.]
Cũng may lúc  cửa tiệm  mua một chiếc xe tải nhỏ, còn thuê một  lính vốn  xuất ngũ, tên là Trương Túc để  nhiều việc. Thế nên Mễ Nguyệt Hồng  cần  lái xe nữa, cũng  cần  dùng sức lực của  để khuân vác đồ. Có Trương Túc giúp đỡ, cuối cùng chuyện trở về nông trường trở nên vô cùng thoải mái.
Có điều tuy là chuyện đồ dùng trẻ em   giải quyết xong, nhưng vẫn còn một chuyện  cho  khác quan tâm hơn.
Đó là vấn đề bảo mẫu, ban đầu chỉ  một đứa bé, thế nên chỉ thuê một  dì Mai.
 bây giờ   hai đứa con trai, đợi đến khi đứa bé  sinh , Triệu Thành Tích   , còn hở một tí là   công tác ở phía Nam,  đó Nhan Hoan thì  đến nông trường. Ngoài  tình hình kinh doanh của cửa hàng cũng ngày càng trở nên phát triển, nếu chỉ  một  dì Mai thì chắc chắn sẽ  đủ.
Có  nhiều  giúp bọn họ quan tâm đến vấn đề .
Ví như  chồng của Nhan Hoan, bà Cao Ngọc Hồng.
Đương Nhiên còn  cả bà Triệu Tuệ nữa.
Cho dù  mâu thuẫn lớn  chăng nữa thì cũng chỉ là cãi vã mà thôi. Tuy Cao Ngọc Hồng  nhận sai, nhưng   dám đến tận nhà, thỉnh thoảng chỉ chuẩn  một ít đồ đạc hoặc  chút thức ăn,  đó để dì Vương là  giúp việc trong nhà đưa qua. Cho dù tính tình của Nhan Hoan  thẳng thắn  chăng nữa thì cũng  thể đuổi     đúng ?
 bà Triệu Tuệ thì  giống thế. Nhan Hoan   cho cô   thì thật sự sẽ  cho cô  .
Ngược  Triệu Tuệ  lôi   ruột Cao Ngọc Hồng của  đến cùng, nhưng  khi Cao Ngọc Hồng  Triệu Bá Vinh mắng một lúc,  đó chuyện  truyền đến thủ đô,   ông cụ mắng thêm một lúc, thế nên bà  vẫn  giữ  chút mặt mũi. Bây giờ sống c.h.ế.t cũng   theo lời dụ dỗ của Triệu Tuệ nữa, thậm chí còn oán giận Triệu Tuệ vì   liên lụy đến bà .
Triệu Tuệ  căn nhà của Triệu Thành Tích, nhưng Cao Ngọc Hồng thì    tí lợi lộc nào cả.
Thế    uổng công  chồng và ông cụ mắng  ?
Thế nên Triệu Tuệ  còn cách nào khác,  khi cô  đến đây  cánh cửa đang đóng chặt mấy , lập tức   suy nghĩ với dì Vương.
 khi cô   cùng với dì Vương đến gõ cửa thì dì Mai mở cửa mời dì Vương ,  đó  mà  kéo cô  một cái, đẩy cô   ngoài  đóng cửa "rầm" một tiếng. Triệu Tuệ ở bên ngoài tức đến mức mắt rưng rưng, xém chút  đạp hỏng cửa.
Từ  đến nay cô   bao giờ tức đến thế!
 cô    thể kể cho  khác .