Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Triệu Thành Tích  thẳng một đường, đột nhiên mở miệng : “ tìm  điều tra ở Thanh Châu. Người tên Quách Đại Vi    cô ở đây, hơn nữa   còn tìm  một thanh niên trí thức khác ở nông trường… Những chuyện liên quan đến lời đồn đại của cô  thể liên quan đến cái .  cô  cần quá lo lắng, chỉ là lời đồn. Mọi chuyện điều tra  , …”
Anh  đến đây thì dừng , câu   vốn là “giúp cô xử lý” dừng  bên môi đổi thành “tất nhiên là vấn đề cũng sẽ  giải quyết”.
Thực  với tính cách của  thì sẽ chờ  chuyện điều tra xong,  kết quả thì mới mở miệng . Chỉ là khi    cô  chuyện với thím Liêu, ngữ khí của cô  vẻ như  nhẹ nhàng thì   lo cô sẽ vì những lời đồn đại  mà  dày vò.
Dù kết quả là    điều tra  nhưng  cho cô  thì cô cũng  thể yên tâm hơn. Ít nhất là  dấu vết để điều tra,  thể giải quyết .
Đột nhiên Nhan Hoan  , mấy câu đó thực sự chứa  nhiều tin tức. Anh tìm  điều tra ở Thanh Châu, điều tra cái gì, vì cái gì mà điều tra chứ? Là bởi vì câu cô    lúc  đưa cô về ?
Thanh niên trí thức mà Quách Đại Vi tìm  ở nông trường   những chuyện gì chứ? Chuyện đồn đại   đơn giản, cô vốn tưởng rằng là Tiền Chí và chỗ cô   là Tiền Huệ Chi…
Nhan Hoan nghĩ đến tất cả những chuyện  thì nhất thời dừng bước.
Anh  cô dừng  thì cũng dừng  theo,  sang cô, nhưng  nhanh  dời mắt  chỗ khác. Anh : “Đi thôi. Không cần quá lo lắng , vẫn hãy cứ tiếp tục như lúc ,   chuyện của  là .”
“Cảm ơn .” Nhan Hoan .
Có thể là do quá nhiều tin tức, Nhan Hoan nghĩ đến những chuyện  nên nhất thời cũng   gì nhiều. Anh cũng  nhiều lời. Hai  vẫn như lúc , một   một  , nhưng  như  thứ gì đó   đổi. Dù đều là im lặng nhưng  như  một sự ăn ý gì đó hòa  trong  khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-42.html.]
Anh vẫn đưa cô đến giao lộ thì dừng .
Lúc Nhan Hoan  đến cổng thì  đầu  thoáng qua, từ xa vẫn thấy   ở đó, hình như còn   đổi tư thế. Trong lòng cô đột nhiên  một sự kì lạ, là cảm giác  an tâm.
Đây là  đầu tiên  khi ý thức của cô thức tỉnh mà cô  cảm giác như .
*****
Bên phía Triệu Thành Tích thì  Nhan Hoan   bên trong, vẫn  nguyên một chỗ một lúc. Đợi đến khi trời đất âm u, tuyết rơi dày, bông tuyết  ngừng rơi lên mặt và cổ thì  mới như tỉnh ,   rời .
Chỉ là  một vòng, ngoại trừ về ký túc xá cũng  còn chỗ nào để . Nằm ở  giường thì trong đầu  ngừng hiện lên hình ảnh cô  giữa đất tuyết ngẩng đầu  chằm chằm .
Buổi tối Tiểu Thạch Đầu  gọi  đến nhà họ Liêu ăn cơm. Lần đầu tiên  cảm thấy ký túc xá   trống trải, đến nhà họ Liêu cũng  . Anh đến nhà ăn mua một hộp thịt kho tàu  qua đó…
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc  Nhan Hoan   ở đây thì thím Liêu mới  với sư phó Liêu và Triệu Thành Tích chuyện của cô.
Bà : “Những con  , bình thường    là chó mà hình  , cứ lén lút   lưng con nhà   như . Không  những câu   ảnh hưởng  lớn đến con gái nhà   ?”
Nói một hồi  thở dài. Bà  tiếp: “Tiểu Nhan cũng  dễ dàng gì, vì xinh  mà ngày nào cũng  hãm hại…  thấy con bé nếu   là    ép đến mức  còn cách nào thì cũng sẽ  chạy đến chỗ  xin giới thiệu cho một đối tượng .”