Cho dù Nguyễn Lan Lan và dì Mai thấy gì thì sẽ luôn tự với rằng "Nhìn nhầm " "Nhìn nhầm ", đó bình thường hóa tất cả những thứ bất thường.
Nhan Hoan thì sẽ .
Cô phát hiện sự khác thường của em gái từ lâu.
Một đêm, cô với Triệu Thành Tích: "Thành Tích, em gái giống em , sức lực bình thường nhỉ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
mà cô là khi tỉnh cơ thể mới sự đổi, còn em gái là trời sinh ư?
Đương nhiên Triệu Thành Tích cũng .
Năng lực quan sát của sắc bén, giống như Nhan Hoan bắt đầu cũng cảm thấy sức lực mạnh hơn một chút cũng là điều bình thường.
Cho nên nhận sự bất thường từ lâu.
giống như khi tận mắt thấy vợ nhà sức lực mạnh đến cũng cảm thấy vợ yếu đuối, vui khi thấy con gái nhà cũng sức lực mạnh.
Sức lực mạnh hơn một chút thì gặp thằng nhóc nào mắt mới thể gặp một đứa đánh một đứa.
Còn trai thỉnh thoảng em gái đ.ấ.m cho một đấm, đá cho một cú thì xem như cho em gái tập đ.ấ.m bốc, nhưng đến khi lớn hơn một chút nhất định luyện tập.
Anh "ừm" một tiếng : " Là một chút, nhưng cũng chỉ mạnh một chút thôi."
Nhan Hoan gật đầu.
Chẳng qua cũng chỉ đập giường, phá hỏng đồ chơi, thỉnh thoảng xô đẩy và đá trai nhưng sức lực cũng chỉ mạnh hơn những đứa trẻ bình thường khác một chút, cô cũng cảm thấy gì đặc biệt.
Dù cũng là con gái của cô, di truyền một chút thể chất của cô cũng là bình thường.
cô trai.
Anh trai thật sự cái gì, so với em gái bộc lộ ngoài thì trai thật sự quá "Lão thành".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-426.html.]
thấy thằng bé luôn em gái đẩy ngã đá ngã, e là thể thừa hưởng đặc tính .
Nhan Hoan véo khuôn mặt nhỏ bé của trai, cảm thấy tiếc nuối.
Có con, thêm đó bản Nhan Hoan và Triệu Thành Tích cũng bận rộn, thời gian dường như cũng trôi qua nhanh.
Chớp mắt một năm nữa trôi qua, đến tết năm 1981.
Anh trai và em gái đều một tuổi năm tháng.
So với những đứa trẻ cùng tuổi thì hai đứa bé dường như phát triển nhanh hơn một chút chút, trai thể dậm chân bước nhưng ít , còn em gái thì thể chạy chầm chậm, mặc dù chuyện chỉ một vài từ nhưng cô bé nhiều, khiến cho cảm thấy miệng mồm chút lanh lợi.
Tết năm nay nhà họ Triệu náo nhiệt.
Bởi vì ông cụ Triệu, gia đình chú thím hai Triệu và gia đình cả Triệu đều trở về thành phố Tây Châu ăn tết ba mươi tết.
Cũng bởi vì họ hiếm khi trở về nên nhà chồng của Triệu Tuệ và Triệu Hòa đều cho phép Triệu Tuệ, Triệu Hòa đưa chồng con về nhà họ Triệu ba mươi tết để ăn cơm tất niên.
, Triệu Hòa thi đại học hai năm cũng đậu, năm ngoái ba cô sắp xếp kết hôn, chồng cô tên Tông Thịnh việc ở cục công nghiệp, tính cách thận trọng chăm chỉ, bao dung với Triệu Hòa, cũng xem như là bổ sung cho .
Năm ngoái ông cụ Triệu và hai gia đình chú hai Triệu, cả Triệu đều đón năm mới ở Bắc Kinh về thành phố Tây Châu, bên Nhan Hoan vì con cái còn quá nhỏ thể Bắc Kinh nên ở thành phố Tây Châu đón năm mới. Cho nên đây vẫn là đầu tiên ông cụ Triệu và những khác gặp cặp song sinh.
Cặp song sinh trắng như tuyết trông đáng yêu, đương nhiên yêu thích vô cùng, hai đứa trẻ quả thực là nhận quà đến nhũn tay.
Hơn nữa cũng đồ chơi bình thường, cho dù là ổ khóa nhỏ bằng vàng, mặt dây chuyền ngọc bích nhỏ, lục lạc vàng đều đeo vài vòng cổ và tay.
Hải Tảo con gái của của thím hai Triệu thi đậu đại học, mặc kệ sự phản đối của ba cô, cô mở một cửa hàng trang sức nhỏ ở Bắc Kinh. Cô tặng cho Lâm Lâm và Dao Dao nhiều đồ nhất, nhất là Dao Dao, cô bé giống với Lâm Lâm tuổi còn nhỏ chút cao ngạo lạnh lùng. Muốn Nhan Hoan đó là cao ngạo lạnh lùng, thì lẽ đó là bản năng Dao Dao rèn luyện để lấy bất biến ứng vạn biến.
Dù thì Lâm Lâm cũng hứng thú với những thứ sáng lấp lánh, nhưng Dao Dao thích, phối hợp với Hải Tảo mặc kệ cô trang điểm các kiểu, thậm chí còn lên thẩm mỹ của , đỏm dáng.
Cho nên nhiều trang sức Hải Tảo mang theo đều tặng cho Dao Dao.
Triệu Hòa thấy ghen tị, cô vuốt ve cái bụng mang thai chín tháng, lúc quả thực hận mang thai sớm hai tháng, nếu bây giờ cũng thể nhận bao nhiêu là quà.