nhịn  , Điền Tráng ngã xuống đất  gào  như g.i.ế.c heo, và gào lên : "Mẹ,  ơi, con đau quá."
Triệu Tuệ vẻ mặt khó coi  lên đỡ thằng bé.
Vừa đỡ  bực  đập nó hai cái, : "Đang yên đang lành, con đánh  cái gì!"
Nơi  ngoại trừ Điền Châu con gái cô  thì Điền Tráng lớn nhất, cũng cao nhất, mạnh nhất,    đánh ngã xuống đất còn gào thét như  quả thực mất hết mặt mũi của cô .
 cô   đập thì Điền Tráng đang   đất  bỗng la lên, : "Đau, đau,  ơi con gãy xương , chân con gãy, tay con cũng gãy."
Triệu Tuệ nhíu mày, nhưng vẫn bực bội kéo cánh tay thằng nhóc lên xem,   thì hoảng hồn, chỉ thấy cổ tay thằng nhóc sưng đỏ, cánh tay phía  cổ tay cũng bầm tím một mảng.
Cô  liền la lên,  đầu quát Đông Đông: "Triệu Đông, cháu  cái gì đây, cháu  cái gì đây hả? Trẻ con đánh , cháu   tay hiểm độc như thế  ?"
Nói xong thì đôi mắt đỏ bừng, kéo Điền Tráng  đầu   với chị dâu Hứa Chiêu Ngọc: "Chị dâu, chị dâu, chị xem xem, Đông Đông nhà các chị tuổi nhỏ như  mà    tay tàn nhẫn như  chứ? Tay đều sưng thành thế  ."
Hứa Chiêu Ngọc  thấy cũng giật .
Cô kéo con trai qua, nghiêm khắc hỏi : "Đông Đông,  xảy  chuyện gì,  con   tay đánh  họ nặng như ? Đây"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô theo bản năng   cổ tay và cánh tay sưng tấy  chút đáng sợ của Điền Tráng, thật sự là con trai cô  thể đánh   như  ư?
Mặc dù chồng cô  huấn luyện con trai từ nhỏ, nhưng cô cũng  cảm thấy con trai  thể đánh   vết thương như thế .
"Còn chân và bụng nữa  ơi, đau lắm."
Điền Tráng nước mắt nước mũi đầy mặt, thằng nhóc liên tục kêu la chỗ  đau chỗ  đau,  bệt  đất  chịu dậy. Triệu Tuệ  thấy vết thương  tay nó cũng  sợ, vội kéo quần áo   nó xem chỗ nó la đau, đương nhiên   cho Điền Tráng ré to lên một trận.
Triệu Tuệ lột quần áo của thằng nhóc ,  đó  thấy  n.g.ự.c nó bầm một mảng, ngay mắt cá chân cũng giống như cổ tay sưng vù lên, ngoài  còn bầm tím nhiều chỗ khác nữa.
Cô   thấy thế thì đau lòng  ngất ,  tức  sốt ruột nên  thể bình tĩnh  nữa,   lôi Triệu Đông đang  Hứa Chiêu Ngọc kéo, đập  mắng: "Mày là loại gì , loại gì  hả, đó là  họ mày, cho dù  chuyện gì thì    đánh đều , tại  mày   tay độc ác như thế  chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-428.html.]
Sắc mặt Hứa Chiêu Ngọc  khó coi, nhưng cô  cũng hoảng sợ bởi vết thương   Điền Tráng, trong nhất thời kéo con trai   tiện ngăn cản cơn giận dữ của Triệu Tuệ.
"Là, là cháu, đánh,  ,  Đông Đông, , bác, đánh  ."
Lúc  một giọng  non mềm lanh lảnh vang lên từ phía .
Mọi  sửng sờ,  thể   về hướng phát  âm thanh.
Vậy mà  là Triệu Chi Dao – Dao Dao mới một tuổi năm tháng.
Dao Dao phồng mặt lên, chỉ  Triệu Tuệ đang tạm thời  hình cũng  vội đánh Triệu Đông   từng chữ một,"Này, bác, thủ phạm là  ,   giành đồ chơi của cháu, cháu  cho thì   véo cháu đau, nên cháu vặn tay   đẩy    ngoài,   là  , trong sách   nếu    cướp đồ, đánh  thì  đánh  , đẩy   . Sao bác  đánh  Đông Đông, bác cũng là   ?"
Mặc dù cô bé mới một tuổi rưỡi, nhưng từ một vài tháng mỗi ngày Nhan Hoan và Nguyễn Lan Lan đều  sách kể chuyện cho bọn trẻ , cho nên Dao Dao   "Trong sách " .
"Cháu, cháu  bậy bạ cái gì?"
Khuôn mặt của Triệu Tuệ lập tức căng lên.
Cô  nhịn xuống mới  nổi giận với Dao Dao, và : "Là cháu đánh? Sao,   cháu nhỏ như ,    dối, cẩn thận rớt mũi sẽ  còn mũi nữa !"
Nói xong     để ý đến Dao Dao nữa, ôm con trai  thành tiếng, chạy đến  Cao Hồng Ngọc  cùng cô  xem tình trạng thương tích của con trai: "Mẹ,    đây,  mà đánh thành thế ,  nên lập tức gọi bác sĩ,  là đưa  bệnh viện ?"
 cô   để ý Dao Dao, Dao Dao  thấy lời cô   thì  tức giận.
"Bác mới sẽ rớt mũi   mũi !"
Dao Dao chỉ Điền Tráng, lớn giọng : "Bác và Điền Tráng đều   mũi, bởi vì các   xa, giành đồ chơi của  khác còn đánh , cao như  đánh   còn , thật mất mặt! Như thế mới sẽ   mũi!"
Cũng     là tức giận  , mà ban đầu cô bé  chuyện còn bật từng chữ từng chữ, nhưng mấy câu   đặc biệt lưu loát.
Mọi  đều câm nín.