Cũng   là vì cô bé đột nhiên  chuyện lưu loát  là vì nội dung trong lời cô bé .
Đương nhiên tại đây ngoại trừ Nhan Hoan và Triệu Thành Tích, thì  lẽ sẽ   ai tin lời cô bé .
Hứa Chiêu Ngọc cũng  chút cảm động.
Cảm động cô bé nhỏ như     chuyện  cho con trai của ,  uổng công con trai giúp cô bé.
Ban đầu, bởi vì  thấy con trai đánh  thành như thế mà trong lòng thấy bàng hoàng và hoảng sợ cũng  thuyên giảm  một chút.
"Em ,   dối."
Lúc  Triệu Chi Lâm luôn im lặng cũng đột nhiên lên tiếng : "Còn , là cháu đạp."
Khuôn mặt bé nhỏ lạnh lùng.
Nhan Hoan vỗ trán.
Cô  tới, một tay xách một đứa, kéo bọn nó  . Sau đó  lên xem xét tình trạng vết thương của Điền Tráng và : "Cái  trông  vẻ đáng sợ nhưng  nghiêm trọng, lấy đá chườm một chút qua hai hôm chắc sẽ  ,   dạy Dao Dao, bình thường con bé  tay vẫn  chừng mực."
Đứa trẻ còn quá nhỏ, bản  sẽ   kiểm soát. Cho nên kể từ  khi phát hiện Dao Dao  lẽ là di truyền một phần thể chất của cô,  sức lực quá mạnh thì cô   ý thức dạy con bé dùng sức như thế nào, như thế nào mới  thể tổn thương đến  khác và sẽ gây  tổn hại  lớn.
Những giáo dục  vẫn  ích, cho dù Dao Dao bây giờ mới hơn một tuổi, khi  tay với  khác cũng sẽ kiểm soát  một chút.
Đánh   thương thành  thế  giống như hôm nay là  đầu tiên Nhan Hoan gặp, cho nên dù là cô thì ban đầu cũng giật , thường ngày cô bé thường đẩy và đá  trai một chút nhưng  trai  , cũng   đỏ.
Cái ,  lẽ là do   đứa trẻ  thật sự  tức giận.
 cô luôn cho rằng   sức lực tương đối mạnh là em gái, còn  trai luôn là   em gái bắt nạt. Đây cũng là lý do tại  cô luôn  dạy Dao Dao dùng sức như thế nào và khi nào  kiểm soát, hai đứa cả ngày chơi cùng với , ngộ nhỡ   thương  trai thật thì sẽ xảy  chuyện lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-429.html.]
 mà bây giờ xem , sức lực của  trai dường như cũng  chút  bình thường?
Cô vô thức  đầu   vết thương   Điền Tráng, cô nhớ mấy đạp mà    trai đạp, cách một lớp quần áo dày mùa đông mà  thể đạp sưng đỏ thế  thì quả là đứa trẻ     bình thường,  thể giả bộ  như  ư?
Nhan Hoan  suy nghĩ chuyện ,  chỉ dẫn cho dì Vương giúp việc đến tủ lạnh lấy đá  và lấy thêm một cái khăn để chườm lạnh cho Điền Tráng.
Mà   trong phòng khách  thấy lời cô  đều im lặng.
Họ  Điền Tráng thật sự là một đứa trẻ  cao  mạnh,    cặp song sinh nhỏ bé như ngọc đang  ở phía , trong nhất thời chỉ cảm thấy xuất hiện ảo thính, ,  chỉ là ảo thính mà còn  mắt cũng chắc chắn  vấn đề.
Nhan Hoan phân phó dì Vương. Dì Vương vội vàng   nhà bếp chuẩn  đá lạnh và khăn mặt Nhan Hoan cần.
Triệu Tuệ bên  cũng lập tức bùng nổ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai năm nay, cuộc sống của Nhan Hoan và Triệu Thành Tích càng ngày càng , càng ngày càng hưng thịnh, sống trong biệt thự, cửa hàng may càng mở càng lớn, mặc quần áo trong cửa hàng của cô quả thực  trở thành thứ vốn để các cô gái,  vợ, phu nhân thích sĩ diện ở thành phố Tây Châu kết , so bì, khoe khoang.
Còn nông trường Sao Đỏ , nhà máy may trong nông trường Sao Đỏ đó cũng  thiết kế của cô,   mỗi năm phần  chia của cô  thể lên đến mấy vạn, trong khi một tháng họ chỉ  thể cầm mấy chục đồng tiền lương.
Triệu Tuệ đỏ mắt ghen tỵ đến mức ngủ  yên.
Triệu Thành Tích là em ruột của cô , cuộc sống của Nhan Hoan và Triệu Thành Tích    bao,  khác  nhắc đến là ước ao, ngưỡng mộ, là ngửa mắt trông lên, nhưng chị gái ruột là cô , cả nhà vẫn  chen chúc sống trong ngôi nhà trật hẹp đó của  chồng, cả nhà chen chúc trong một căn phòng, mỗi ngày còn  chen chúc  xe bus, kiếm mấy chục đồng tiền công, so đo tính toán từng đồng tiền ăn.
Cô   bao giờ lấy  một chút lợi ích gì từ bọn họ.
Một đồng một cắc cũng  từng .
Thậm chí là những bộ quần áo  khác mặc lên  thể khoe khoang, cô  cũng   bất kỳ một bộ nào.
Không  là một bộ cô  cũng  mua nổi, mà là cô  là chị cả của bọn họ, tại   tốn một khoản tiền lớn như  để mua một bộ quần áo ở cửa hàng của Nhan Hoan?
Nghĩ đến đây, nước mắt cô  cũng  rơi xuống.