Cho nên lúc , tay chân của con trai  Triệu Đông đánh đến bầm tím như , Nhan Hoan  như   chuyện gì : "Không nghiệm trọng, đắp đá hai ngay là khỏi",  còn  về chuyện đánh  của đám trẻ là "Hai đứa con một tuổi rưỡi của em   thể đánh một đứa trẻ bảy tuổi thành như  ? Chị coi đôi song sinh của em là cái gì, là gấu  là yêu quái?"
Mục đích chẳng qua là vì bênh vực Triệu Đông,  Triệu Đông thoát tội mà thôi!
Con trai  đánh, oán hận mấy năm nay tăng lên, bây giờ Nhan Hoan  thiên vị Triệu Đông, thiên vị nhà chị dâu cả, cuối cùng cũng khiến cho Triệu Tuệ bùng nổ, cô  tức giận hét lớn: "Không nghiêm trọng,  nghiêm trọng. Đánh con của mấy  bầm tím như  mấy    là  nghiêm trọng  ? Cô  , cô  , tay chân nó đều sưng như , ngay cả n.g.ự.c cũng bầm tím, như  mà là  nghiêm trọng? Đây là  đánh  ?"
Cô   đoạn liền bật : ",   cuộc sống của các   , các   tiền, chồng các    tương lai, từ lâu  coi thường  chị cả là  đây, cho nên quà của con cái đều phân  nhiều loại. Con của   đánh đó là chuyện thường,  đánh bầm tím như  còn  thể nhẹ nhàng như   một câu " nghiêm trọng". Thử là con mấy  xem, sợ là  xé con ,  xé  mới là  !"
Nói đoạn cô  liền ôm lấy Điền Tráng đau khổ  " ô ô ô"'.
Cô   xong, sắc mặt của tất cả   trong phòng khách đều  đổi.
Sắc mặt Điền Thắng, chồng cô  cũng căng đỏ,     hổ   lúng túng, bước lên kéo vợ  : "Này, lũ trẻ đánh , em    năng lung tung cái gì ?"
"Em  lung tung? Em  câu nào lung tung?"
Triệu Tuệ đẩy tay chồng  : "Câu nào   mà   là thật? Anh vô dụng thì . Anh  , con trai   đánh như ,    dám ư hử lấy một tiếng,  còn  hộ  khác, cái gì mà trẻ con đánh , trẻ con đánh  mà  đánh   thành  như  ? Còn nữa,  xem ,  xem , năm mới trẻ con  nhận quà,   xem con   nhận  quà gì, còn Châu Châu và Tráng Tráng nhà  nhận  quà gì? Tại  chứ? Tại  chứ? Không  là bởi vì  gả cho  nên mới rơi  kết cục   nhà  đẻ khinh thường như  ?"
Sắc mặt Điền Thắng lập tức khó coi.
Cho dù bình thường     tính đến ,  vợ   như   mặt cả nhà ba  vợ,   cũng  thể nào chịu đựng .
Triệu Bá Vinh ở góc phòng xa xa  nhịn  nữa, mấy   lên tiếng ngắt lời Triệu Tuệ,   ông cụ Triệu bên cạnh lạnh giọng chế trụ.
Ông cụ Triệu lạnh lùng : "Để nó , để  . Mụn mủ  đ.â.m thủng còn hơn là cả suốt ngày hôi thối."
Triệu Bá Vinh nghiến răng.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-430.html.]
Bởi vì con gái  sinh  như , ông  chỉ cảm thấy  hổ, nhục nhã.
Vô cùng nhục nhã.
Triệu Thành Cương, Triệu Thành Tích đều bước đến.
Triệu Thành Cương nghiêm mặt,   kéo Triệu Đông qua, nghiêm nghị  với  bé: "Xin   họ !"
Triệu Đông mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường,  rên một tiếng.
Triệu Thành Cương vung tay  tát cho  bé một cái thì   Triệu Thành Tích bắt lấy cổ tay,  : "Chuyện  liên quan đến thằng bé, là Lâm Lâm và Dao Dao đánh."
Triệu Thành Cương ngạc nhiên, nhưng  mím môi : "Đánh cũng đánh , cho dù nó còn nhỏ thì cũng  thể trốn tránh trách nhiệm."
Càng  thể đùn đẩy trách nhiệm cho em trai em gái.
Từ khi Triệu Tuệ mở miệng, sắc mặt Nhan Hoan liền sa sẩm, cô lạnh lùng : "Chuyện nào  chuyện nấy, chúng   về chuyện đánh  ."
Cô    lũ trẻ một lượt, cuối cùng ánh mắt cô dừng  ở phía Đông Đông sáu tuổi, cô dịu dàng : "Đông Đông , thím hai  cháu  đánh , mà là Dao Dao động tay, nhưng Dao Dao sẽ  vô duyên vô cớ đánh . Con bé  chuyện  rõ ràng,   cháu ở gần,  thể  cho thím hai   xảy  chuyện gì  ?"
Đông Đông mím môi.
Lúc  ba  bé ép  bé xin , thậm chí khi ba vung tay  đánh  bé,  bé vẫn cắn răng bướng bỉnh, nhưng lúc  Nhan Hoan  chuyện với  bé, viền mắt  bé  lập tức đỏ hoe.
Triệu Thành Tích vỗ lưng  bé.
Cậu bé  lớn: "Điền Tráng và Điền Châu  ý chiếc vòng tay heo nhỏ và dây chuyền ngọc trai của Dao Dao. Điền Châu dỗ Dao Dao là em   xem thử, Dao Dao  cho. Điền Tráng liền lập tức cướp lấy vòng tay của Dao Dao, Dao Dao mới đẩy Điền Tráng."
Cậu bé  xong liền mặc kệ sắc mặt của  khác.